The Soda Pop

Đọc truyện ma- Truyện Ma Sông Nước

từ giờ có cậu và mấy anh nữa rồi, chắc sẽ ko sau đâu. Vào đám ma lamg bữa cỗ no nê rồi ra tàu, mệt mỏi đánh giấc đến tận chiều mới dậy. Tầm chiều thì cậu ra và kêu 2 cậu cháu đánh thuyền cầm sào ra dò luống thử mấy đoạn xem luồng có bị sói đi ko, tàu đỗ linh tinh này nước chảy siết nên cát hay đánh ụ lại lắm. 1 hồi loay hoay giữa sông tiện mồm em có hỏi chuyện về nhà ông Tầm, về cái chuyện vợ chồng ông làm chết người hồi trẻ. Cậu chỉ tay ra xa đúng cái đoạn giữa sông lúc dạng sáng thuyền bị trôi ra đó và bảo là thuyền ông Tầm ngày xưa bị đắm đúng chỗ đó. Giật mình nghĩ có lẽ lại có sự trùng hợp đến thế sao, hay chỉ là tình cờ thuyền bị trôi ra đó và bé Liên mộng du tự nhảy xuống sông. Tưởng tượng xa hơn 1 chút thì bà chết trôi năm nào nhập vào bé Liên sau đó cởi dây thuyền đò đưa ra đến chỗ bà ấy chết sau đó tính kéo bé Liên xuống cùng. Lượn 1 vòng mới nhận ra là cái xác chết trôi hôm tối qua ko còn thấy đâu, chắc bị chìm rồi, ko biết chìm ở đây hay len lỏi qua được dãy tàu đỗ bên ngoài rồi. Chìm đâu thì chìm chứ đừng ra đến đại bản doanh của em rồi nằm nghỉ tại đó nhá, em phi xuống tắm rồi 2 chị em giáp mặt dưới sông thì sợ lắm. Nghĩ đôi lúc cũng tội quê quán ở đâu mà giờ thân nằm đáy sông hồn chui dạ cá thế này. Cậu thấy ở gần đó có thuyền của 1 cố chú trong họ liền kêu em đánh qua đó chơi. Ra thấy 2 cô chú đang hì hục gỡ cá, chắc trúng mẻ hay sao thấy toàn cá ngạnh mà. Đúng là nhiều cá thât mà toàn cá to chứ, lát sau thì bắt len được 1 con to vật luôn. Cậu út chả biết đùa hay thật: – Cứ cá to thế này là dưới có chết trôi quanh đây đấy, ngày xưa đi đánh lưới với bà toàn gặp kiểu vậy anh ạ. Kéo nhanh lên ko nó cuộn vào lưới giờ. Chả biết đúng hay sai nhưng thấy 2 vợ chồng cũng ậm ừ rồi kéo nhanh thật thậm chí không thèm gỡ cá nữa, nghi lắm chứ vì hôm qua mới thấy cái xác chết trôi gần đây mà. Kéo được vài quãng nữa thì tay bà vợ thấy kéo nằng nặng. Tay lần lần được đoạn nữa thì tay cô ấy nhấc ko nổi nữa, cả 4 người chắc trong đầu đều suy nghĩ như nhau. Chú ấy ra bèn ra kéo cùng cô, tay lần lần được hơn 1 m thì bắt đầu thấy váng mỡ nổi lên mặt nước lềnh bềnh và có mùi oi đặc trưng. Thôi đúng nó quấn vào lưới rồi, chú ấy tiếp tục kéo thì cái chân theo lên khỏi mặt nước dính lằng nhằng vào lưới. Mới có 1 ngày mà nhìn kinh vậy trời, thịt rũa hết cả ra rồi, cá gặm vào tận xương nham nhở đến lỗi mấy cái móng chân cũng sắp bung hẳn ra. Bà vợ xua tay: – Thôi Thôi đừng kéo lên nữa, lấy dao cắt lưới đi anh ơi.. Ông chồng vẫn tiếp tục kéo miệng làu bàu vẻ tức tối: -Thì phải kéo lên xem nó quấn đến đâu rồi mới cắt được chứ, lưới thì mới mua hôm qua cứ lồn xồn hết cả lên. Tiếp tục nhấc lên thì thấy 1 cái chân còn lại khoặc ngược gập lại vo tròn trong lưới. Cái quần chun trên người cái xác bị tụt hẳn xuống đùi nhìn phát gớm lên. Ông ấy tiếp tục kéo mạnh lên chân ghì lưới vào thành thuyền cho chắc chắn tay cầm đoạn lưới quấn chỗ ngực từ từ lần theo, phần trên từ từ nhô lên khỏi mặt nước, cái xác không còn nguyên vẹn như hôm trước rồi, 1 tay gần như cụt hẳn cong 1 tay mất từ khửu trở xuống, tay này mất là cái tay mà ông hôm qua cầm ném xuống sông đây. Bên kia thấy mấy cái tay áo rách tơi tả thì chắc là do con chó nó nhay đứt được và tha đi. Trên người nói chung những chỗ hở ra đều nham nhở hết, màu vàng trắng đen lẫn lộn cả lên. Rồi tự nhiên ông chồng choài tay rút con dao khỏi ngực xúc xúc xuống nước cho sạch máu và ném vào thuyền của ông ý. Cái dao dài chừng hơn 30cm theo kiểu 2 lưỡi và đầu nhọn ý. Thấy lưới bị quấn khá nhiều có vẻ tiếc của, mặt ông thần lại chịp chịp: – Phải gỡ thôi chứ cắt thế này thì hỏng hết, lưới mới này tiếc lắm. Thôi kéo nó vào đoạn nông nông để tao nhảy xuống nước gỡ 1 tí là ra ấy mà. Chap 9 Ông chồng và bà vợ cuộn 2 đầu lưới cho lên thuyền, người chồng lái còn vợ thì tay cầm lưới kéo cái xác hướng vào bờ. Cái xác cuộn tròn trong lưới hệt kén tằm bị lôi đi, đằng sau những thứ váng mỡ rồi 1 ít thịt màu vàng gạch cua tủa ra nổi lều bều lên mặt nước, đàn cá mương từ đâu phi đến lao nhanh như những mũi tên vào tranh nhau đớp. Em cũng đang rảnh nên rủ cậu phóng theo xem. Vào gần đến bờ thì ông chồng tắt máy và nhảy xuống bắt đầu gỡ. Cái xác ko nổi hẳn lên mặt nước mà cứ lơ lửng cách mặt nước tầm 40cm, có lẽ do bị đâm thủng bụng hoặc dạ dày nên hết hơi, ko đủ hơi để nổi phềnh lên giống những cái xác bình thường. Vì người này mới chết có hơn 1 tuần thôi mà, nếu xác bình thường thì cỡ chục ngày nữa lúc mà vỡ ruột bục dạ dày hoặc thủng bụng thì mới dần chìm xuống đáy. Cho nên điều kiện lý tưởng để tìm xác chết trôi là dưới 20 ngày đổ lại. Như vụ Cát Tường đó, em là em nghi rất có thể tay bác sỹ đã chọc thủng ruột, bụng và dạ dày của nạn nhân sau đó mới ném xuống sông. Nếu thế thật thì xác chị ấy cứ nổi lập lờ hệt như cái xác đang ở trước mặt em vậy, rất khó nhìn thấy và đặc biệt rất ít mùi bốc lên. May mắn thì chị Huyền bị dính vào lưới của thuyền chài như cái xác này, nhưng mà hiếm lắm vì xác thường trôi ở giữa dòng theo luồng tàu chạy, mà dân chài thì không bao giờ thả lưới giữa luồng tàu. Mập mờ như vậy lại dễ bị hút vào chân vịt của tàu chứ, mà vào chân vịt thì cứ gọi là tan tành mây khói nhá. Hôm nay dân ra làm bãi đông lắm, đầu tiên 1 2 người gần đó phát hiện ra là đang gỡ xác rồi rỉ tai nhau kéo ra bu đông kín bên bờ để xem. Cảm tưởng như ông chú đang run lắm đấy, thấy tay chân loạng quạng lắm. Lão lội nước đến ngực đứng tay vần vò cái xác, việc này ko hề đơn giản chút nào, kéo ra kéo vào lật ngửa lật xuôi gỡ từng chút một ra. Nó khó như việc mặc đồ cho đứa trẻ con vậy. Đoạn nào mà gỡ được rồi nhưng thịt bung ra dính vào lưới thì lão ta lại rũ rũ lưới xuống nước cho bong ra, miếng thịt nào cứng đầu qúa ko chịu bong ra thì lão lại phải dùng tay vuốt và vẩy tay làm miếng thịt bắn hẳn ra phía ngoài xa. Vất vả nhất có lẽ là đoạn đầu và 2 bên cánh tay bị cụt, ở đầu thịt bong tróc dữ dội nhất, da đầu và tóc cứ cuộn quanh dây lưới bám chặt đến nỗ dùng tay vuốt cũng chả hết. 2 bên tay thì đỡ hơn là chỉ dính thịt thôi. Ở phía vai nhìn rõ tận xương như người tháo khớp luôn. Mới có hơn 15 phút mà đến cả dân ở trong làng cũng bò ra xem cả. 1 số bà trung niên cố gọi to cho ông chú đang gỡ lưới kêu là gỡ xong rồi kéo vào bờ để mọi người báo chính quyền ra vớt lên chôn. Ông chú thì cứ giả điếc ko nghe thấy mà chăm chú vào việc giải thoát đoạn lưới của mình. Đúng là ko ai như dân mình thật, mọi người chỉ có thích hóng và giúp đỡ nạn nhân bằng mồm. Mọi người trên bờ khi nghe đến việc dân sông nước coi người chết trôi như con lợn, con gà chết ko thèm để ý hoặc báo cho công an biết. Một số người coi đó là nhẫn tâm, độc ác nhưng mà đó, 1 lũ ở trên bờ đó cũng có giúp được gì đâu hay chỉ là đứng xem bàn tán 1 lúc rồi phủi đít đi về. Có ai dám đứng ra vớt lên làm thủ tục rồi chôn cất cho người ta ko. À cũng được 1 số người ra báo cho công an, thực ra báo cho công an cũng bằng phí lời. Nếu ko phải chỉ thị của cấp trên thì ít ông công an khu vực nào dám đứng ra lắm. Trong ngành nó dường như có 1 quy luật ngầm là ko được tự tiện xử lý mấy xác trôi sông này, ngân sách địa phương sẽ mất 1 khoản kha khá lo hậu sự mà lại kéo thêm mấy ông hình sự và pháp y khổ lây nữa. Vì vậy nên chả ngu gì mà mua dây buộc mình cả. Nên mấy AHBP trên mạng cũng đừng ngồi sau màn hình và phán bậy lên mặt đạo đức. Mày giỏi thì ra giữa sông xem, ngày ngày gặp vài cái xác chết trôi xem mày xử lý thế nào? Cuối cùng sau 1 hồi vật lộn với cái xác thì cũng gần xong. Bà vợ ở trên tranh thủ giúp chồng rũ lại lưới cho sạch, mà rũ sạch làm gì chứ, cứ để đó mang đi đánh tiếp có phải hay ko. Cá khoái nhất là mùi thịt người thối mà. Từ đằng xa bỗng đâu thấy 1 thuyền giống thuyền chở đò đang phi thẳng hướng vào khu này, trên thuyền có 1 ông 1 tay đang vịn thành 1 tay chỉ thẳng hướng vào đây. Gần đến nơi nhìn kỹ thì hóa ra là 2 thằng lái đò ở bến đò bên trên xuống đây. Có việc gì đây không biết, nhưng nhất định là ko phải nó xuống xem xác rồi. Chap 10 Lát sau thì 2 thằng thuyền đó tới áp mạn vào chiếc thuyền của em. 2 ông đó chừng hơn 30 tuổi là anh em ruột của nhau. 2 thằng chào cậu em xong rồi chạy ra nhìn chằm chằm vào cái xác nghiêng ngó rất là kỹ. Cậu út hỏi: – 2 thằng mày ko trở đò mà ra đây làm gì, hay ra tính cướp luồng của anh à. Thằng anh nhanh nhảu: – Anh cứ đùa em, em ra xem cái xác có phải là cái xác mà người ta dặn bọn em tìm mấy hôm nay không. Nó trôi đêm nên bọn em ko thấy, vừa nghe mấy người nói là nó bị quấn vào lưới nên chúng em xuống xem. Vừa lúc đó thì ông kia cũng gỡ xong, ông thả cái xác ra, cái xác từ từ chìm dần xuống nước chỉ nhìn thấy mập mờ màu áo và quần. Lão lái đò vội vàng: – Anh..Anh ơi! Tiện tay kéo vào mũi hộ em cái. Quần đen áo trắng đúng là nó rồi đấy. Ông chú đánh lưới có vẻ khó chịu làu bàu: – Tiền chúng mày cầm chứ tao được gì đâu mà tao phải làm. Đưa tao ít rồi tao dìu ra cho. Mà cái xác tao mà ko kéo vào đây thì chìm lâu rồi… Sau 1 hồi 2 bên làu bàu qua lại với nhau mà ko được kết qủa gì hết. Ông đánh lưới thì ngỏ ý kiếm chút và ko muốn 2 thằng lái đò mang xác đi, 2 thằng lái đò thì có vẻ mạnh miệng dọa dẫm và lôi 1 mớ đạo lý ra, ý là chỉ làm phúc chứ ko lấy tiền công của người nhà cái xác. Rồi cậu Út đứng ra giàn hòa kêu 2 thằng kia đưa cho chú đánh lưới ít tiền rồi kéo đi. 2 thằng kia thấy cậu nói vậy cũng nghe theo và rút 100k ra đưa, 100k hồi đó cũng to rồi, gần bằng 2 ngày công đánh lưới của 2 vợ chồng nhà chài. Sau khi cầm tiền thì ông chú thuyền chài lại nhảy xuống nước cúi xuống tóm lấy chân cái xác và kéo ra phía thuyền đò. 1 thằng thì ra hạ xích cho tấm ván lên xuống chúi xuống mé nước còn 1 thằng thì ra trải 1 tấm nilon rách xuống dưới nền thuyền và ném chiếc chiếu cũ bên cạnh. Ông chú lôi cái xác ra mũi rồi quay ngang cái xác ra cúi xuống dùng 2 tay tính nhấc nó lên đẩy vào tấm sắt lên xuống nhưng ko được, cái xác vừa trồi lên được mặt nước hết sức lão lại nới tay ra. Thấy ko ăn được lão cầu cứu: – 2 thằng đứng trên phụ tao kéo lên đi. Nặng lắm, như con trâu trương ấy. 2 thằng lái đò có vẻ ngần ngại sợ bẩn, 1 thằng vào trong lấy sợi dây thừng ra và ném xuống nước: – Anh cứ buộc vào bụng nó cho em để em lôi lên chứ bẩn lắm. Ông chú liền lấy 1 đầu và quấn quanh bụng buộc chết luôn sau đó quăng đầu dây còn lại lên cho 2 thằng. 2 thằng ở trên khom người và mím môi kéo cái xác lên. Chiếc dây thừng từ từ tượt vào nách và nằm chết ở đó, cái áo của cô gái chết trôi cũng bị tuột theo sợi dây vén lên tận cổ che kín nửa mặt hở ra cái bụng trắng hếu ủng eo. Gần đến nơi thì cái quần cũng bị dính vào tấm sắt và bị kéo lại như người tuột. Phần trên nhìn đã tởm phần dưới em chả dám nhìn mà cứ ngoảnh mặt đi, nhìn nó chả hiểu sao cứ tưởng tượng đến thân thể bé Liên đêm qua lúc nàng sắp chết đuối. Kinh bỏ mẹ đi được, mà có điều lạ là cô này ko có mặc đồ lót gì hết. Chả biết là có phải bị hiếp xong nó giết rồi mặc vội cho bộ quần áo ngoài rồi bồi thêm cái dao vào ngực ko nữa. Cái xác bị kéo lên để lại ở tấm đan ít thịt bong ra rồi tóc, mỡ máu me lẫn lộn nhìn phát tởm. Nó bị lôi ra giữa tấm nilon rồi được phủ cái chiếu rách lên người thò 2 chiếc chân nham nhở xương lẫn thịt ra ngoài. Thấy chiếc quần bị tuột ra có cái gì đó cộm lên chỗ túi và thò ra ngoài 1 chút màu đỏ. Thằng đò liền nhặt lên và moi ra được cái ví vải màu đỏ. Mở ra thì thấy 1 chiếc chứng minh thư, 1 tấm ảnh và mấy đồng tiền lẻ với 1 tờ giấy gì đó đã bị nát bét. Mở chiếc chứng minh thư ra thì em tò mò nên cũng nhảy qua xem, tuy bị ngâm dưới nước lâu ngày nhưng vẫn có thể nhìn rõ được, công nghệ ép dẻo ngày xưa đúng là tốt thật. Tấm hình thì mờ qúa chỉ thấy tóc dài chấm vai, mặt tròn tròn thôi. Xem họ tên quê quán nào: – Nguyễn Thị Hương Thảo -15/06/1982 Phường X Quận Y Thành phố Z… Ơ người thành phố cơ à. Thành phố vậy chắc gia đình khá giả lắm đây, cái xác này nghe chừng lại có giá trị để đem gia mặc cả với gia đình rồi. Xem xong thì thấy lão lái đò có vẻ tươi tỉnh ra mặt lão quay sang thằng em lão gật gù: – Đúng rồi đấy, kéo về bến đi, người nhà chắc cũng sắp tới nhận. Nói dứt lời hắn ra sau nổ máy chuẩn bị quay đầu chạy thì thấy trên bờ có mấy bóng dáng áo xanh vẫy lại: – Quay lại đây đi..Quay lại đây đi… Mặc áo này chắc công an huyện chứ ko phải địa phương rồi, ngửi hơi nhanh thế, mọi lần đâu có quan tâm cơ chứ kiểu này chắc là liên quan đến án mạng và được gia đình lót tay cho ít để điều tra. 2 ông lái đò đành phải tiu nghỉu làm theo đâm mũi vào bờ phía mấy ông công an. Mấy ông có hỏi qua lại 1 lúc rồi kêu 2 ông lái đò bưng xác lên bờ. 2 ông lái đò không chịu kêu là đợi người nhà tới thì mới bàn giao cái xác nếu không được thì sẽ lái ra giữa dòng trả lại chỗ cũ. Thường thì dân ở đây cứng lắm, mấy ông công an đành chịu và đành ngồi đợi gia đình tới rồi tính tiếp. 2 vợ chồng nhà chài thì nhanh tay vứt lại con dao lên đò rồi luổn đi đánh cá tiếp. Và như vậy, cái xác trước kia bị coi là thứ ghê rợn không bị hắt hủi thì nay bỗng dưng trở thành vật có giá trị để đem ra làm giá với nhau. Đảm bảo là gia đình này sau khi lo liệu ổn thỏa với 2 tay lái đò còn phải mất 1 khoản kha khá với Công An thì mới được đem xác đi về và đằng sau còn 1 đống chi phí phát sinh theo nữa. Em và cậu đứng nán lại chút rồi 2 cậu cháu cũng nổ máy đi về đại bản doanh. Tầm tờ mờ tối thì cậu Ba bảo tối nay không phải nấu cơm, mấy cậu cháu lên bờ nhậu thịt chó ở nhà bác Cả. Thấy bảo bác Cả hôm nay đập được con chó ngoài bãi nên mang về nhà làm thịt. Em tắm rửa xong xuôi và lượn phượn chờ đến tối rồi đi nhậu. Hôm nay mấy em đào lượn sớm ghê, lần trước tối quá nhìn ko kỹ hôm nay lại gần xem có ngon không nào. Em đầu tiên thì nhìn từ đằng sau rất là chứa chan, nhìn đằng trước thì chán chưa. Em thứ 2 thì hơi vô duyên 1 chút, cứ tồng ngồng mặc váy và dạng 2 chân ra đạp mái chèo. Còn em thứ 3 thì đang đứng ở đít tàu tàm chuyện với mấy thằng tàu. Buổi tối ở đây khung cảnh rất là nhộn nhịp tựa như 1 cái chợ nổi vậy. Chap 11 Đến tầm 6h tối thì cậu kêu đi qua nhà bác Cả, có việc gì thì giúp bác ấy chứ để 1 mình bác ấy làm thì lâu lắm. Nhà bác cũng ở giáp với sông nếu đi bộ lên thì xa lắm, 2 cậu cháu liền lấy lấy thuyền phóng đi cho nhanh. Đi qua chỗ cái xác lúc chiều thì thấy vẫn còn thuyền đò ở đó và trên bờ khá là đông người đèn đóm thắp sáng chưng 1 góc sông. Tối quá chẳng nhìn rõ nhưng có vẻ như là cái xác vẫn nằm ở dưới đò thì phải. Qua nhà bác Cả thì thấy cậu Út và 2 ông anh đang ở đó rồi. 3 người đó vừa làm lông xong và đang phủ rơm đem thui. Con chó nhìn khá to có mấy người thế này vừa ăn vừa ném nhau chắc cũng chả hết. Thui xong thì em và ông anh họ được phân công đi làm bộ lòng, em là em ghét nhất cái việc này vì lòng chó làm bẩn kinh khủng. Hai anh em sách nguyên bộ lòng mề ra vệ sông ngồi tuôn. Con chó này ăn lo hay sao ấy mà bộ lòng to tròn gớm sách nặng cả tay. Lúc tuồn lòng thì ngửi thấy mùi lạ lạ nhưng vẫn cố nhắm mắt làm. Ông anh tay đang mân mê tách cái dạ dày thì khịt mũi quay sang em: – Con này ăn cái gì mà dạ dày kinh quá mày ạ. toàn thịt với máu me.. Em quay sang ngó, ông anh thò tay vào móc ra 1 ít và cho xuống nước vò vò nó ra thì thấy xào xạo cái gì đó. Nhúng xuống nước khua khua xem đó là cái gì thì nó giống cái móng tay người bị nhai nát. Ông đó chắc cũng nghĩ như mình và đưa cái dạ dày lại gần mũi và ngửi, lão vừa ngửi xong thì tay ném luôn đoạn dạ dày xuống và ngồi phắt dạy: – ĐM con chó nhà ông Tầm nó ăn xác con chết trôi ở đó rồi. Thôi vứt đi. Mình cũng giật thót mình đứng dạy ném đoạn lòng xuống và lùi lùi lại. Hóa ra con chó này là con chó nhà ông Tầm, mình mà biết trước thì thì đã ko ra đây. Đúng cái con này tối hôm trước nó gặm cái tay tha đi mà. Phải lên bảo cho mấy ông dừng lại mới được. Em lên hỏi bác Cả xem đúng là chó nhà ông Tầm không thì bác gật đầu, nói về chuyện mổ lòng vừa nãy và chuyện hôm trước trông thấy nó gặm cái tay thì bác Cả vẫn cứ ngồi mổ tiếp và bộ mặt tỏ ra hơi nghiêm khắc: – Ối zời! Cá ở sông nó cũng ăn mà mình ăn có sao đâu, cứ ném bộ lòng đi, ăn thịt nó thôi thì làm sao. Hm!! Quay sang 2 ông cậu để tìm kiếm sự đồng tình thì 2 ông cậu có vẻ về phe bác Cả, mà có vẻ như ông anh họ cũng ko sợ như mình thì phải ông ấy vẫn lăng xăng đi phụ mấy lão làm tiếp. Biết là chả ngăn nổi mấy lão bơm rượu này nên mặc kệ, lát ko ăn gì nữa. Chả biết làm gì đành ra ôm cái điếu cày làm bạn. Đến tầm 8h thì mọi việc xong xuôi và bắt đầu nhậu, em thì thịt chó ko dám ăn mặc dù nhìn cũng thèm đành phải ngồi ăn vã bún và rau cho nó lo cái bụng. Ăn 1 lát thì em ra ghế ngồi xem TV hút thuốc lào, ngồi gật gù buồn ngủ chờ 2 cậu xong để về. Mấy lão này là chúa lai rai, đến mãi hơn 12h mà vẫn còn cà kê, mình thì ríu hết cả mắt rồi. Cậu Út kêu em đánh xuồng về trước để chông đồ đạc còn mấy người lát sẽ mượn xe bác Cả đi về. Hôm nay trời tối om lại có sương mù giày đặc nữa chứ, 1 mình chạy ở sông cũng có vẻ hơi rờn rợn. Nước đang chảy ngược tính đi theo men bờ bắt nước đi cho nhẹ nhưng nghĩ đến cái chết trôi lúc chiều nên chả dám nữa, cứ giữa sông bám rìa bãi mà chạy. Chạy gần đến đoạn mà hôm trước bé Liên bị ngã thì tự nhiên thấy máy mất ga và khực lại, quay thử mà không lên, cầm đèn pin kiểm tra kỹ thì hóa ra hết dầu. Mẹ! Đen thế không biết, thuyền thì đang trôi giữa dòng, xung quanh ko thấy 1 bóng chài nào cả. Lại còn đếch có cái gì để chèo tay nữa cơ. Đứng 1 lúc nhìn kỹ lại xem có ông nào đánh lưới không nhưng sương mù chả thấy gì cả, làm sao bây giờ cứ để thuyền trôi mãi sao được. 1 lúc sau thì em quyết định cởi hết quần áo nhảy xuống sông để kéo nó vào bãi. Nước lạnh ngắt như muốn cắt da cắt thịt, đoạn này khá sâu đứng ko tới chân nên cứ dùng chân đạp cho thuyền trôi theo hướng vào bãi. Mệt thì ko mệt lắm nhưng cảm giác sợ hãi bắt đầu xuất hiện, trong đầu cứ nghĩ đến cảnh bé Liên bị té đoạn này và cũng chính đoạn này là nơi ngày xưa ông Tầm làm chết 1 cô bên kia sông. Cảm giác gai người xuất hiện, rùng mình và gai ốc nổi lên, tim bắt đầu đập loạn xạ, trong đầu tưởng tượng ra 1 đống những cái kinh dị. Có cảm giác như ai đó đang ở gần mình, theo dõi mình, thỉnh thoảng ngoái đầu xung quanh để trấn an lại. Ko thấy gì cả, chỉ thấy sương mù mịt chia thành từng đám nhỏ đầy đủ hình thù kỳ dị vờn trên mặt nước để chọc ghẹo con sóng. Tuy nhiên cũng ko tốt là mấy khi bất giác lại nghĩ đến dưới đáy sông, dưới ngay chân mình, nơi mà hôm trước bị bé Liên kéo xuýt chết, nơi mà có người ngày xưa nằm chết tại đó, biết đâu đột nhiên có ma nước kéo chân mình xuống thì biết làm sao. Đầu óc tưởng tượng loạn xạ, chân càng đập mạnh hơn, 2 tay cố bám thật chắc vào mạn thuyền. 1 lúc thì với với cái chân được vào bãi, nhìn được mờ mờ cái bờ mới an tâm phần nào. Sau khi kéo được vài chục met thì vào được bờ, an tâm phần nào, nhảy lên thuyền mặc lại quần áo và châm điếu thuốc cho ấm để lấy lại bình tĩnh. Sau đó thì cầm sợi dây vắt chéo ngược mũi thuyền và đứng trên bờ kéo đi, chỉ còn 1 đoạn nữa là về tới nơi nhưng có vẻ như là ko dễ dàng cho lắm. Bờ này là bờ mà con bé chết trôi lúc chiều kéo vào, chắc lúc chiều người ta đưa lên bờ và mổ xẻ khám nghiệm luôn ở đó. Còn tầm 20m thì đến, bắt đầu ngửi thấy mùi thơm thơm của vàng hương, thấy mấy que hương cắm sát vệ nước và trên bờ cứ loé lên đỏ rực rồi vụt tắt theo từng nhịp gió thổi tựa như mấy mắt qủy đang lấp ló rình rập 1 thứ gì đó, phía xa 1 đoạn người ta cũng cắm thì phải nơi đó là nơi mà ông Tầm hồi còn sống hay kéo xác lên chôn. Lúc chiều mình còn đứng ngay cạnh cái xác mà ko có cảm giác gì, sao giờ lại thấy sợ thế không biết. Đến nơi thì vàng mã bay tứa tung trên bờ và nổi vàng cả mặt nước, nhìn dưới chân nhang đèn cháy dở vứt la liệt và có 2 đoạn vải dài màu trắng vứt ở sát mép nước. Chiếc áo giống giống với chiếc áo của con bé chết trôi mặc cung đang luẩn quẩn ở đó. Cũng hơi run nhưng đành phải đi vì chỗ này cũng gần đoàn tàu đang đỗ rồi, có gì thì cứ hét toáng lên. Lúc kéo chiếc thuyền qua thì đếch hiểu sao cả cái áo và tấm vải trắng đều mắc vào chân vịt của thuyền, nó cứ lượn lờ như cái đuôi vậy. Thấy vướng và ngứa mắt nhưng chả dám nhảy xuống kéo. Kéo thật nhanh cuối cùng cũng đến nơi, đến cái bụi che nhà ông Tầm lại thấy rợn roạn tiếp, khúc này phải ép sát mé nước luồn qua bụi tre thì mới kéo qua được. Đi thật chậm và chần chừ thì bỗng nghe thấy mấy tiếng chó chu lên dài dăng dẳng của mấy nhà trên bờ, bất giác nghĩ đến con chó nhà ông Tầm vừa bị đập







Game Hay Nhất
Bài viết đề xuất

Cuộc thi nhịn đói.

Cuộc thi nhịn đói. Người ta tổ chức ra một cuộc thi...

Truyện Cười

21:39 - 26/12/2015

113 với những tin cầu cứu lạ lùng

113 với những tin cầu cứu lạ lùng - Giữa một đêm mưa trung tuần th...

Truyện Cười

21:56 - 26/12/2015

Những cánh én trở về

Những cánh én trở vềCảm xúc của một người trồng hoa ngày tết....

Truyện Ngắn

09:55 - 23/12/2015

Bà vợ sư tử hà đông.

Bà vợ sư tử hà đông. Buổi tối, bà vợ là sư tử hà đông...

Truyện Cười

18:29 - 26/12/2015

Hỏi đường lên trời…

Hỏi đường lên trời…  Một thầy đồ ngồi dạy học ở...

Truyện Cười

14:46 - 26/12/2015