Có một anh chàng nọLàm quần quật luôn tayNên bỗng ghen với vợĐược ở nhà suốt ngàyAnh chàng than với Chúa:“Con khổ quá Chúa ơiNgày phải làm 10 tiếngTrong khi, vợ thảnh thơiCon xin thành cô ấyCòn cô ấy thành conCho nếm thử mùi vịThử làm chồng có ngon?”Chúa thương tình đồng ýĐổi giới tính hai ngườiCô vợ không ý kiếnCòn chồng sung sướng cườiSáng hôm sau tỉnh giấcChàng vội vã nấu ănHò hét kêu con dậyRồi quýnh quáng gập chănSắp từng cái quần áoCả bốn “đứa” trong nhàCho ăn, đèo đi họcCuống lên vì trường xaRồi quay về đi chợHoa quả với thức ănĐồ bẩn đem đi giặtKẻo “chồng” về cằn nhằnĐoạn quay sang chế biếnNấu ăn cho thật ngonTranh thủ chờ cơm chínPhi tới trường đón conĂn xong lại rửa bátLau bếp núc sàn nhàTắm cho mèo, cho chóToàn những việc đàn bàChưa được nghỉ một tíLại phải đưa con điHọc thêm và học nếmChuẩn bị thi học kỳLoanh quanh mà nháy mắtTrời đã chuyển sang chiềuLại đón con, nấu nướngRồi phục dịch “chồng” yêu(Sau khi rửa xong bátThì đã 21 giờAnh “chồng” mà trước đóLà vợ - cứ nằm chờ)Một ngày thở ra khóiVừa leo lên giường nằm“Chồng” đã khều chân gãi:Chúng mình chơi “đào hầm”!Dù trong lòng không thíchVì mệt rũ cả ngườiNhưng vẫn cứ phải cốGiúp chồng được “xả hơi”*Sáng hôm sau gặp ChúaAnh vội vã khẩn cầu:“Làm đàn bà mệt quáCon không thích nữa đâu!Con đã biết lỗi lớnCó mắt mà như khôngGiờ con mới thấy khổXin trở lại làm chồng!”Chúa vuốt râu cười lớn:“Ta mới vui làm saoKhi con đã hiểu rõLàm vợ mệt thế nàoGiờ con muốn trở lạiTa có tiếc gì đâuNhưng phải sau 9 thángVì con đã dính… “bầu”