XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Linh Hồn Ác

c đến một đơn vị khu vực ở Boston. Nhiều ban bè cùng khóa ghen tị với quyết định này, nhưng với Brolin, điều đó có nghĩa là sống thêm sáu năm nữa mà không được tiếp xúc với công việc anh đam mê từ suốt tám năm nay. Chí đơn giản là không thể bàn đến. Trong quá trình học, Brolin có thiện cảm với một chuyên gia dạy môn tâm lý học tội phạm tên là John Rissel. Ông này tỏ ra rất nhiệt tình và dễ gần. Rissel là nút khởi động của anh. Ông cũng nói rằng anh có năng khiếu thực sự để xác định cá tính của bọn tội phạm, rằng anh phải kiên nhẫn. Nhưng trước lời từ chối dứt khoát của Brolin, ông đã đầu hàng. Thế là ông khuyên anh nên xin nghí việc và gia nhập lực luợng cảnh sát. Ở đó, người ta cần những người như anh, có lẽ người ta sẽ cử anh đến hiện trường để kiểm tra, nhưng nếu vào một khu dân cư quy mô trung bình, anh sẽ nhanh chóng được nhận những hồ sơ tội phạm và cả phần tâm lý tội phạm, chắc chắn là nhanh hơn so với ở FBI. Rissel đã xác định được tính cách của anh, nhu cầu được làm việc trên những cơ sở vững chắc, trong một môi trường ổn định nơi anh có thể phát huy được nhờ luôn mong muốn biết nhiều hơn về các sự việc xung quanh mình. Rissel đã động viên anh đến định cư ở một thành phố lớn chứ không nên lựa chọn cuộc sống nay đây mai đó của bất cứ đặc vụ FBI nào. Nếu anh cảm thấy không thể chịu đựng nổi mấy năm ở đây, thi hãy đi tới nơi mà ở đó anh có thể có ích nhất và phát triển được khả năng của mình tốt nhất. Thế là với tấm bằng tâm lý học và sau khóa đào tạo về tội phạm học ở FBI, Brolin tới làm việc tại Portland; thành phố nơi anh sinh ra, và chí sau sáu tháng, anh có được vị trí thanh tra. Anh mất thêm mười một tháng với những sư vụ không ổn định, rồi nhờ khả năng xác định bản chất tội phạm của mình: anh nhanh chóng được cấp trên đánh giá Cao và cuối cùng cũng được giao những hồ sơ thú vị nhất. Từ đó, anh tránh nhắc tới quá khứ ở FBI, quảng thời gian mà anh coi là để lấy thêm kinh nghiệm nghề nghiệp, mặc dù đó là thất bại cả nhân lớn nhất trong đời anh. Ở một thành phố như Portland, một quá khứ là Fed ( Ðiệp viên liên bang (của FBI) (Chú thích của tác giả) là đủ để chuốc lấy tiếng tăm xấu, như thể đó là bằng chứng của một tham vọng leo cao. Các cảnh sát khác cảm thấy ở Brolin một chú ngựa non háu đá, nhưng hoàn toàn không phải như thế, cần phải gần gũi mới hiểu được anh, điều mà rất ít người thử làm, ngoại trừ Salhindlro. - Mấy cậu ở phòng xét nghiệm vẫn chưa xác định được danh tính của cô gái, tôi đoán đúng không? Brolin hỏi mà không ngẩng đầu khỏi bàn. - Ô, đúng là chưa, và với tình trạng ấy, sẽ không đơn giản đâu! Cô gái đã bị biến dạng vì khí gaz, Còn màu da thì… Mặc dù kém ông đến gần hai mươi tuổi, nhưng Brolin vẫn xua tay ra hiệu im lặng. - Larry, tôi ở đó khi người ta tìm thấy cô ấy. Cô ấy chêt vì nguyên nhân gì? - Ngạt thở. - Bị chết đuối, ý anh muốn nói thế chứ gì, Brolin chữa lại. - Không, tôi muốn nói là cô ấy chết vì không hít được đủ khí nữa. Hai con đỉa khiển cô ấy bị ngạt. Lần này, Brolin ngước mắt lên nhìn thẳng vào Salhindro qua phía trên gọng kính. - Gì cơ? - tôi biết điều này rất lạ, nhưng đó là những gì đã được viết ra. Salhindro cầm tập hồ sơ; lật các tấm ảnh và trang giấy cho đên trang ông cần tìm. - Ðây, tôi dọc nhé: ”… sự hiện diện không thể giải thích được của sáu con đía trong đường thở đã làm tâm thất phải bị quá tải khiến tim ngừng đập. Sáu vật thể lạ được tìm thấy ở nhiều nơi, trong thực quản, ở thành họng và nắp thanh quản. Các mẫu đã được chuyển tới chuyên gia về đía để biết thêm thông tin chi tiết. Các thuong tổn – mà kết quả khám nghiệm giải phẫu bệnh học đã khẳng định là có từ trước khi chết – trong miệng, ở răng và lưỡi cho thấy kẽ sát nhân đã nhét các vật thể lạ vào họng nạn nhân trước khi nạn nhân chết. Có thể cho rằng đía đã bò xuống thanh quản để hút máu. Mặc dù cơ thể thối rữa còn che giấu một số điều, nhưng các vết tụ máu, bầm tím cùng một số dấu hiện khác trên da và niêm mạc bảo vệ rất dễ phát hiện. Các dấu hiệu bên ngoài và bên trong quanh hàm cũng như những tổn thương khác nhau trong khoang miệng cho phép giả thiết rằng kẻ sát nhân đã cậy mồm nạn nhân để nhét đía vào. Các khám nghiệm giải phẫu bệnh học sẽ cho thấy hậu quả của nước trong phổi, và sẽ đưa ra thông tin cụ thể liệu nạn nhân bị chết đuối, hay chí bị nước vào có thể sau khi chết vì bị vất xuống sông ” Đía hút máu và ngày càng to ra, khiến nạn nhân không thở được dẫn đến bị chết ngạt. Ðấy, tất cả đều có trong báo cáo. Tập hồ sơ phát tiếng kêu mạnh khi Salhindro thả phịch xuống mặt bàn. - Ðồng ý, chúng ta đang phải đối mặt với một kẻ điên thích tống đía vào họng người khác, nhưng điều tôi quan tâm nhất là có đúng kẻ mà chúng ta đang tìm kiếm đã làm việc này hay không! Brolin bật lại, anh bắt đầu cảm thấy căng thẳng thần kinh. Vậy anh có thể nói gì về vết thương trên trán nạn nhân? Có tin tức gì chưa? Ngồi trước mặt viên thanh tra trẻ tuổi, Salhindro khoanh tay và quan sát bầu trời qua của sổ - Đúng! hãy quay lại với dấu hiệu này, ông đáp, nó sẽ khiên cậu quan tâm đấy. Hôm kia, Brolin được gọi tới bờ sông Tualatm, nơi người ta vớt được một xác phụ nữ. Chuyên gia pháp y ở hiện trường nhanh chóng nhận ra một vết lạ trên trán cái xác. Hơi thối rữa và thời gian ngâm trong nước không cho phép nói chính xác đó là vết gì, nhưng thanh tra tại hiện trường mời ngay Joshua Brolin tới. Trong vòng hai tháng qua, hai xác phụ nữ khác cũng đã được tìm thấy trong tinh trạng tuơng tư, chân tay bi chặt hết sức dã man. Nạn nhân thứ nhất hai mươi hai tuổi, làm bồi bàn. Cô bị bắt cóc trên đường trở về nhà. Những người đánh cá vô tình phát hiện ra cô đang trôi sấp nổi tại một cái hồ trong vùng.Tay bị chặt đến ngang cẳng tay trong lúc còn sống.Cô vẫn còn sống khi sự việc diễn ra. Vì một lý do nào đó chưa xác định được, kẻ sát nhân đã làm bỏng trán cô, để lại một vết rộng hình ngôi sao. Mặc dù không sâu, nhưng vết thương cũng để lại những tổn thương nghiêm trọng, làm nổ tung toàn bộ vùng trán giống như một hố núi lửa. Lần này cũng thế, tình trạng không toàn vẹn của cơ thể không cho phép kết luận chính xác về tác nhân gây ra. “Có thể là một loại axít”, chuyên gia pháp y chí viết như vậy. Cái xác đã bị ngâm trong nước quá lâu nên người ta không thể nói được gì thêm. Nạn nhân thứ hai là một nữ sinh viên ngành nghệ thuật tạo hình, hai mươi ba tuổi. Bị bắt cóc ở bãi xe của một hộp đêm và được tìm thấy trên sông Tualatin. Cô gái trẻ này cũng không còn bàn tay và cũng có vết bỏng trên trán. Lần này, vết bỏng sâu hơn, phá hủy phần lớn phía trên khuôn mặt. Trong cả hai trường hợp, xác đều bị chặt chân tay, và cho dù do bị ngâm lâu trong nước nên người ta chưa thể khẳng định được, nhưng có vẻ như đây là các nạn nhân của bạo hành tình dục. Nguyên nhân chết là do nhiều nhát chặt và hiện tượng chảy máu mà người ta có thể dễ dàng nhận thấy trên cả hai cái xác. Hiễn nhiên là chuỗi tội ác sẽ không dừng lại ở đây. Để chặt tay và giết người như thế, phải có một sự quyết tâm và tàn bạo cần thiết, vì thế có thể dự đoán rằng tên sát nhân là một kẻ mắc bệnh tâm thần nguy hiểm, và hắn đang chờ đợi một nan nhân mới. Brolin đã nghiên cứu những vụ tương tự ở FBI, anh biết dựng lại tâm lý hung thủ nhờ những yếu tố của cuộc điều tra, và nhất là không ai trong Sở cảnh sát Portland biết rõ hơn anh về những kẻ giết người hàng loạt. Hai ngày trước, thám tử Ashley có mặt khi người ta vớt được xác một phụ nữ với vết bỏng trên trán, và mặc dù hai bàn tay không bị chặt, nhưng thám tử vẫn mời Brolin đến ngay vì Brolin là người phụ trách điều tra chính thức. Với những kẻ giết người hàng loạt, anh luôn thích đặt biệt danh cho chúng. Lần này, ý tưởng thuộc về một đồng nghiệp của Brolin. Dựa vào sở thích chặt tay và tra tấn nạn nhân, tên sát nhân được đặt biệt danh Đao phủ Portland. Thông tin bị lọt ra ngoài và báo chí tự cho rằng anh là tác giả của biệt danh này. Hiện giờ, Brolin chí còn chờ câu khẳng định điều mà anh đã biết trong thâm tâm mình, rằng vết bỏng trên trán của người phụ nữ này là do axít gây ra. Salhindro lại cất giọng trầm: - Cùng một vết bỏng như hai cô gái kia. Khám nghiệm pháp y cho thấy cũng một sự kiên trì đổ một lượng lớn chất ăn da lên phần trên của khuôn mặt. Lại một lần nữa, tình trạng bị ngâm trong nước không cho phép kết luận nguyên nhân gây ra, nhưng dường như đó là axit. Vậy là vẫn cùng một cách hành động như đối với hai nạn nhân trước. Ngược lại với đồng nghiệp và cũng là anh bạn trẻ Josh Brolin của mình, Salhinđro chưa từng theo học khóa đào tạo mô tả tâm lý tội phạm ở Quantico. Nhưng nhiều năm làm việc cùng các chuyên gia tâm lý của Sở cảnh Sát hoặc tiếp xúc với bọn tội pham và đọc nhiều báo cáo đã giúp ông học hỏi được tương đối nhiều để có được suy nghĩ riêng của mình khi đối diện với một cảnh phạm tội. Brolin gật gật đầu xác nhận. - Vẫn chính tên đó ra tay, anh nghiêm giọng thì thầm. Cách hành động khác nhau, nhưng dấu vết để lại giống nhau. Nhu cầu gây đau đớn, sự cần thiết phải làm tăng nỗi khiếp sợ, phải luôn làm nhiều hơn. Và cả gây bỏng trán nạn nhân bằng axit nữa, anh nói càng nhỏ hơn. Anh thanh tra trẻ thở dài như bị nghiền nát bằng một trọng lượng quá lớn rồi tháo kính ra. Nhất định phải có một điểm chung cho tẩt cả. Tại sao kẻ sát nhân lại chặt tay của hai nạn nhân đầu tiên chứ không chặt tay của nạn nhân thứ ba? Còn axít trên trán thì sao? Brolin dạy day hai thái dương và bắt tay vào quá trình tìm hiểu. Anh khéo léo kết hợp những gì nhận thấy và các báo cáo thực tế được chuyển tới tay anh. Không một hành động nào của kẻ giết người hàng loạt là vô tình, khó khăn nhất là tìm xem hành động đó nằm ở vị trí nào trong ảo tưởng của hắn, anh thanh tra trẻ nghĩ. Có thể hắn chặt tay nạn nhân vì bái vật giáo, như một thứ chiến lợi phẩm, nhung tại sao lại là bàn tay? Còn các nạn nhân, tại sao hắn lại chọn họ, một cách vô tình hay theo những tiêu chí cụ thể? Nạn nhân đều là những cô gái được xếp vào hàng “nguy cơ thấp” vì họ có vóc dáng tương đối thể thao, vậy là có khả năng tự vệ, họ lại không quan hệ với người xấu, không lui tới những nơi đáng ngờ. Vậy thì hung thủ hẳn phải rất táo tợn khi bắt cóc họ. Hắn thích đương đầu với khó khăn, như một dạng thách thức. Trong mỗi vụ, lẽ ra phải có nhân chứng, nạn nhân phải tự vệ và báo động cho người qua đường. Thế nhưng hoàn toàn không, tất cả được thực hiện rất nhanh chóng. Ðây là một kẻ xảo quyệt, một sát thủ có tổ chức và bạo dâm. Brolin không khó khăn gì tưởng tượng ra hắn đang chuyện trò với các con mồi, rồi làm họ khiếp sợ, sau đó cưỡng hiếp họ không vội vã. “Thậm chí đó có thể là một kẻ bảnh trai, có sức hấp dẫn như Tod Bundy trước đây”, Brolin bắt đầu tưởng tượng. Nhưng khi máu sát nhân nổi lên, hắn trở thành một con quái vật khát khao thống trị bị nhu cầu quyền lực cuốn về phía sự kinh hoàng. Ðiều này diễn ra rất nhẹ nhàng, một ham muốn tình dục lôi kéo hắn. Rồi hắn thấy một cô gái trẻ trên phố hay trên ti vi, cô gái khiến hắn có cảm giác muốn bạo lực, làm nảy sinh hưng phấn trong hẳn. Thế là hắn bắt đầu tìm kiếm. Có thể là hắn không tìm thấy gì khiến hắn say sưa cả, không thấy nạn nhân tiềm năng, vì thế hắn tiếp tục tìm kiếm trong vài ngày. Ðôi khi, ham muốn tiêu tan đi và hắn lại quay về với cuộc sống thầm lặng hơn, nhưng cũng có khi ham muốn vẫn còn và càng tăng lên gấp bội lúc hắn nhìn thấy những cô gái không thể tiếp cận được. Đột nhiên, tâm trạng không thỏa mãn bị tác động mạnh và sự thù hận mà họ làm nảy sinh trong hắn lại dâng cao hơn bao giờ hết. Hắn sẽ bắt họ phải trả giá đắt. Tất cả những phụ nữ mà hắn thấy ở khắp nơi, trên đường phố, trong các tạp chí hay trên tivi, hắn không quan tâm, hắn không thể làm điều mà hắn muốn với họ. Vậy là hắn càng chờ đợi thì lòng hận thù càng tăng cao. Rồi cơ hội chợt đến, một phụ nữ mà hẵn đã theo dõi khá lâu – trừ khi đó không phải là nơi mà hắn quan sát? – Xuất hiện trong hoàn cảnh thuận lợi. Tràn ngập hưng phấn, hắn sẽ chiếm được cô ấy và sau đó… Sau đó cô ấy sẽ thuộc về hắn. Hắn bắt cóc người phụ nữ ấy và đưa đi xa để tránh rắc rối, có thể hắn có một căn nhà tồi tàn để thực hiện các hành động tàn bạo của mình. Ðầu tiên, hắn vờn nạn nhân đang khiếp sợ, hắn kìm nén cac xung năng thù hận nổi lên. Hắn thích thú làm nạn nhân sợ và thỏa mãn với nỗi kinh hoàng mà hắn gây ra khi cưỡng hiếp nạn nhân, trong lúc đó hắn có thể cười hoặc đánh đập nạn nhân. Rồi dần dà những cơn sóng thù hận mà hắn dồn lại trào ra hắn bước vào giai đoạn bạo lực cực độ Những cú đánh đập dồn dập, đó là tất cả những dấu hiệu mà người ta thấy trên cơ thể các nạn nhân. Cô gái chết. Còn hắn thấy sung sướng. - Thôi, tôi trở lại với công việc của mình đây, nếu không sẽ bị đại úy Chamberlin cho một trận,Salhindro nói rồi đứng dậy. Đột ngột bị dứt khỏi dòng suy nghĩ. Brolin gật đầu vẻ lơ đễnh. - Tôi sẽ báo tin cho anh. Salhindro chỉnh lại chiếc thắt lưng nặng nề trước khi đi ra. Còn lại một mình.Brolin ngắm những tòa nhà cao tầng ở trung tâm thành phố trong vài giây rồi mở báo cáo giám định pháp y. Chương 3 Juliette khó nhọc nuốt nước bọt, họng và đầu cô đau khủng khiếp. Cô dần dần tỉnh lại cách đây vài phút. Một cơn hoảng loạn ầm ĩ đã chiếm lấy cô. Lúc đầu cô run rẩy vì sợ, nước mắt dàn dụa. Rồi khi quen hơn với xung quanh tính cách cô buộc cô phải bình tĩnh lại. Cô không thể làm được gì; những sợi dây đau đơn trói quặt tay vô về sau lưng, trói cả cổ chân cô nữa. Ít nhât, kẻ tấn công cũng không muốn giết cô, nếu không hắn đã ra tay rồi. Tại sao hắn lại chờ đợi? Nhưng một giọng nói bên trong nhắc cô đừng quá ảo tưởng và nhanh chóng nghĩ đến chuyện khac. Nhưng nói dễ hơn làm. Nằm trên nền đất lạnh và ẩm, bất động vì dây trói và ở trong bóng tối đen, cô cảm thấy gần như phát điên. Cô quay đầu đưa mắt quan sát nơi này thêm một lần nữa và kiểm tra xem có bỏ sót chi tiết nào không. Một tia sáng màu hổ phách chiếu những cái bóng đáng sợ lên các bức tường. căn phòng rộng không quá một chiều ba mét, một chiều bốn met. Sàn nhà bằng đất đôi chỗ mấp mô, như thể người ta cố thử đào nó bằng một đồ vật không mấy thích hợp với công việc ấy. “Cứ như mình đào bằng chân”! Cô nghĩ. Ôi không! Mong sao không phải như thế. Nhưng đã có hình ảnh của một nữ tù nhân khác hiện ra trong cô, cô thấy người ấy run lên vì sợ, cố gắng khoét một lỗ dưới bức tường gỗ bằng đôi bàn chân đạp liên hồi. Juliette lắc mạnh đầu để tống khứ ý nghĩ đó ra khổi tâm trí và bỗng thấy choáng váng khi hơi clo nổi lên. Cô thở chậm để bình tâm lại và để làm dịu cơn đau. “tốt hơn hết là hãy tiếp tục quan sát, nào, hãy cố nhìn tất cả những gì có thể.” Các bức tường màu đen, làm từ thân cây xếp chồng lên nhau giống như một nhà nghỉ ở miền núi hay 1 túp lều. căn phòng không có bất cứ đồ đạc nào, chỉ duy nhất một cây nến nhỏ đặt ở góc nhà tỏa chút ánh sáng yếu ớt. Juliette rùng mình. Trời se lạnh cô khồng biết giờ là mấy giờ, mọi khái niệm về time đều đã mất. vẫn đang là đêm? Có lẽ thế, hoàn toàn không có ánh sáng lọt qua khe gỗ. đột nhiên, một ý nghĩ còn đáng lo sợ hơn xâm chiếm cô. Cô cuộc tròn người lại để quan sát đầy đủ hơn về căn phòng và mỗi nghi ngờ của cô bỗng chuyển thành nỗi kinh hoàng khủng khiếp. Không cửa sổ cũng không có bất cứ một lỗi ra vào nào. Căn phòng dường như bị đóng kín mít như một cỗ quan tài lớn. Không hét to, nhất định không được hét to, julieette tự nhủ nhiều lần trong thâm tâm, nhưng bản thân tiếng nói của ý chí lại gần giống như sự cuồng loạn do sợ hãi. Nếu kẻ tấn công không nhét giẻ vào miệng cô, thì đó là do hắn tin chắc không phải sợ gì về việc này. Chắc chắn cô đang ở một nơi hoàn toàn tách biệt, nếu không thì ngoài việc buộc cổ tay, lẽ ra cô còn phải bị bịt miệng bằng cách này hay cách khác. Cô cảm thấy hơi thở đứt quảng của mình vì lo sợ và cố chiến đấu để không chìm vào nỗi hoảng loạn. Cách đây vài giờ, cô bình thản ngồi chơi với camelia, uống rượu vang và cười, vậy mà giờ đây cô bị nhốt chặt ở một nơi cách xa thế giới, hoàn toàn phụ thuộc vào một kẻ xa lạ. Trong cô trào lên cảm giác tuyệt vọng. Không ai biết cô đang ở đâu, ngay cả bản thân cô. Không biết bằng cách nào cô lại ở đây, không có bất cứ cơ may nào để tự vệ. cô lại thấy mình đang bước đi không hề lo nghĩ và một giây sau, bị ngạt thở rồi tỉnh dậy thành một tù nhân. Như thể cuộc đời cô đột nhiên chao đảo trong một cơn ác mộng. không vì bất cứ lý do gì, cô bị lôi ra khỏi cuộc sống của mình và bị vứt vào chiếc quan tài này. Giờ đây, nỗi sợ hãi bị đan xen bởi cảm giác bất công sâu sắc. không ai có thể tránh được, chuyên này có thể xảy ra với bất cứ ai, mọi người đi làm về và khổng thể biết được rằng đã gặp một kẻ bệnh hoạn trên đường, rồi chìm trong nỗi kinh hoàng. Juliette cảm thấy nét mặt mình bị co rúm lại và nươc mắt tuôn trào. Cô khóc rất lâu. Rồi trong cơn điên dại bất ngờ, cô đứng bật dậy gào thét và ngồi dậy được. Khi cơn giận dữ và những tiếng nức nở dịu xuoogns, cô chăm chú quan sát quanh mình. Cách cô chừng 3 mét về bên phải có 1 hốc nhỏ ở ngay chỗ tiếp giáp giữa tường và nền đất. Cô nén cơ nức nở và bắt đầu trườn về cái dốc. ánh nến không chiếu sáng tới phần này của căn phòng, nên cô phải nằm xuống và cúi đầu để nhìn kỹ hơn. Cái hốc to hơn quả bóng rổ 1 chút, ăn sâu xuống dưới tường giống như 1 lỗ mèo chui. Những rãnh song song trên nền đất khiến cô rùng mình. Cô xua vội hình ảnh một người phụ nữ cào đất trong cơn hoản loạn đến nỗi bong cả móng tay. Có lẽ cô có thể nhìn thấy bên ngoài bằng cách chui đầu qua bên kia? Ít ra cũng để biết được cô đang ở đâu, có gì xung quanh. Nhưng với đôi tay bị trói quặt sau lưng và 2 cổ chân bị buộc chặt, nếu có trườn, hay chỉ đơn giản nếu cô không có chỗ bấu víu để ngoi lên, thì cô sẽ bị kẹt đầu và 2 vai dưới bức tường trong cái hốc đang há miệng kia. Quả là đầy rủi ro. Julieeete trườn như 1 con sâu tiến vào bóng tối dưới bức tương. Cô uốn người dể nằm ngửa và cố ngẩn g đầu lên bên kia tường. đầu cô chạm vào 1 viên đá. Không có gì ở phía bên kia. Cô chợt run lên vì nhận ra sự thật hiển nhiên cái ngục tối này không có cửa ra vào cũng không có cửa sổ, còn các bức tường bị chặn bằng nhiều tấn đá! Cô bị giam giữ dưới lòng đất, trong một thế giới không lối thoát, một vũ trụ chết chóc. Nỗi khiếp sợ lại xâm chiếm cô. Rồi một tiếng ket vang lên trong phong. ở đâu đó bên trên, một cánh cửa sập vửa mới mở ra. “đúng rồi! trên trần!” juliette thầm kêu lên. Trần nhà tối om, cô ko thể phân biệt nổi bất cứ thứ gì. Ý nghĩ có thể có 1 lối thoát khiến cô thở phào, cô ko hoan toàn bị tách biệt với thế giới, còn có 1 điểm tiếp xúc, một khả năng chạy trốn. nhưng niềm vui thật ngắn ngủi. có tiếng vải sột soạt, hẳn là có 1 động tác chân hoặc tay ở đằng sau lưng cô, và nỗi khiếp sợ dâng lên ngay lập tức . cô bị kẹt đầu trong 1 cái lỗ hẹp, ko thể nhìn thấy gì diễn ra phía dưới vai mình, còn kẻ bắt cóc đứng ngay ở đó, bên canh cô, và có lẽ đang thỏa mãn nhìn cô cố uốn mình. Như 1 tiếng chuông báo tử, giọng nói bất ngờ vọng xuống từ trần nhà, ngọt ngào nhưng đầy sự tàn bạo khủng khiếp. - Đã đến lúc dành cho 2 chúng ta em yêu ạ. Juliette vặn vẹo người để chui ra khỏi cái hốc, cơn hoảng loạn trào dâng trong cô cùng với nước mắt, và một tấm màn kinh hoàng đập vào mắt cô giông như 1 cơn bão hủy diệt. Joshua brolin bắt đầu uống trà để cai thuốc lá. Lý do lắt léo hơn thế 1 chút nhưng đó là cách lý giải của anh khi bị cảnh báo là đang uống qua nhiều thứ nước nóng và thơm như vậy. trong mùa hè- 2 tháng trước đây anh đã vứt bao thuốc winston cuối cùng đi và thề sẽ không bao giờ hút lại nữa. những ngày đầu tiên thật đau đớn, theo nghĩa đên của từ này, và brolin tự hỏi liệu rốt cuộc cảm thấy cháy phổi vì cai thuốc có ít độc hại hơn hút thuốc không. Sau đó anh nhanh chóng nhận ra rằng với 1 người đã nghiện lâu năm, thứ nhớ nhất ko phải là bản thân điếu thuốc lá, mà là động tác quen thuộc hàng ngày kẹp điếu nicotin giữa các ngón tay. Lại phải học thói quen thường ngày với 1 bàn tay tự do. 1 bàn tay tự do bất bình thương, nặng hàng tấn ở đầu cánh tay. Chỉ riêng việc nhớ tới cốc cà phê mà anh uống trong lúc cầm 1 điều thước trên tay, cứ rít 1 hơi thuốc lại làm 1 ngụm cà phê nóng bỏng, đã khiến anh phải chịu đựng cơn stress kinh khủng. phải đợi tới khi trong 30t, Brolin mới phát hiện ra rằng anh chỉ chịu đựng đươc vì café với điều kiện ngập trong khói nicotin. Và để bỏ khỏi thước lá, anh thay cappuccino bằng trà. Phải thật thơm, cùng với hoa quả rừn







Game Hay Nhất
Bài viết đề xuất

Lấy ở đâu ra nhiều thế?

Lấy ở đâu ra nhiều thế? Trong buổi thi tốt nghiệp trường...

Truyện Cười

20:35 - 26/12/2015

Yêu ư, để sau!

Yêu ư, để sau!- Trời, đã sáu tháng kể từ lúc biết mày, tao chỉ t...

Truyện Ngắn

10:37 - 23/12/2015

Xe gì?

Xe gì? Truyện kể rằng có một vị giám đố...

Truyện Cười

20:03 - 26/12/2015

Nói thật..

Nói thật.. Trước ngày cưới cô gái nói với n...

Truyện Cười

19:19 - 26/12/2015

Cuộc tình không hẹn

Cuộc tình không hẹnCó những hạnh phúc ngẫu nhiên bước vào cuộc đời ta...

Truyện Ngắn

13:12 - 23/12/2015