Old school Easter eggs.

Đọc truyện ma – PHỎNG VẤN TỬ TÙ

CHƯƠNG I: PHỎNG VẤN TỬ TÙ Part 1: Phòng giam Tôi vô tội, tôi không có giết người. Hắn – tên tử tù, đang nói một cách rất từ tốn sau khi đã thực hiện bữa cơm cuối cùng. Tôi là người hắn gặp cuối cùng hay nói chính xác hơn tôi muốn là người tiếp xúc với hắn lần cuối để tìm hiểu điều gì đang diễn ra với hắn. Gã sát nhân máu lạnh nhất mà tôi từng gặp. Ân huệ cuối cùng hắn muốn có là một bàn cờ. Tôi là người chơi cờ với hắn trước khi hành hình. Hắn nói câu nói mình vô tôi ngay sau khi đi quân cờ đầu tiên – quân tốt đã tiến lên hai ô. Đáp lại ánh mắt lạnh lùng của hắn là sự vô cảm của tôi. Tôi đặt quân tốt tiến lên một ô theo lượt của mình đi. Có người sai khiến tôi làm điều đó, họ đang ở quanh đây. Hắn nói khi đôi mắt nhìn về phía tôi rồi thoáng chốc hắn liếc về phía sau hắn như ra hiệu cho tôi biết rằng: không chỉ có tôi và hắn trong căn phòng biệt giam này mà còn có người thứ ba, thứ tư, thứ năm…mà tôi không nhìn thấy được. Họ đang lắng nghe câu chuyện của tôi và hắn. Ừ, họ đang ở quanh đây. Tôi gật đầu với hắn, đôi mắt của hắn bắt đầu chợt thay đổi, dường như hắn ta nhìn thấy được trong mắt tôi sau cái gật đầu là một sự khẳng định không hề có sự lừa dối nào ở đây cả. Không phải là một trò chơi tâm lý thông thường mà các chuyên gia thử thách với các đối tượng phạm tội nhằm xác định về yếu tố thần kinh để loại trừ. Tôi thì không phải là một chuyên gia tâm lý. Chắc chắn thế rồi. Huống chi trước mắt tôi là một gã bác sỹ hẳn hoi. Một trưởng khoa nhi của bệnh viện nổi tiếng nhất nhì thành phố. … Tại sao anh nhận ra được tôi? Hắn vẫn giữ thái độ bình thản nói chuyện với tôi khi với tay lấy gói thuốc, móc ra một điếu, châm thuốc và từ tốn thả khói. Hắn nhìn tôi với một cặp mắt của một con cáo ẩn đằng sau cặp mắt kính đang dò xét đến những thứ xung quanh đang bao bọc lấy tôi. Bất cứ hành vi hay thái độ nào thừa lập tức sẽ bị hắn bắt bài khi đã có vài chuyên gia tâm lý đã thất bại trước tôi. Tất cả họ đã bị phản ứng ngược. Họ đã bị hắn làm cho kích động & lý do làm sao hắn có thể làm cho những chuyên gia tâm lý ấy mất sự bình tĩnh vốn có của mình thì không ai biết được vì những chuyên gia ấy đều không một ai hé môi nói ra nguyên nhân vì sao mình bị kích động. Họ nói cho tôi biết. Tôi đáp lại sự dò xét của hắn khi cảm nhận áp lực vô hình ngày một tăng lên. Tôi phải thay đổi vị trí, tấn công thay vì phòng thủ và dò xét trước hắn. Tôi đáp lại hắn không hề do dự, ánh mắt tôi nhìn thẳng vào đôi mắt đang lườm mình. Tôi khá quen thuộc với những cặp mắt như thế này, không dưới một trăm lần. Thế họ có nói cho anh biết rằng tại sao những chuyên gia tâm lý giống anh bị kích động trước tôi không? Hắn bất chợt chồm lên về phía tôi như đe dọa, một bên chân mày hắn nhướng lên & miệng nở một nụ cười nhếch mép, đắc thắng như muốn nói rằng: hắn đã nắm được tẩy của tôi. Con người không ai giống nhau. Nổi sợ – bí mật của mỗi người cũng không giống nhau, nhưng bất kỳ ai cũng đều có một nổi sợ – bí mật. Điều khiến ta bị kích động chính là nổi sợ – bí mật ấy và việc làm sao mà người khác biết được nổi sợ – bí mật ấy càng khiến người ta kích động tăng hay giảm. Tự nhiên hay phi tự nhiên. Nhưng điều quan trong là tôi nghĩ anh không còn nhiều thời gian. Tôi nhắc hắn. Tôi muốn nói cho hắn biết rằng hắn đã chọn nhầm người để sử dụng lợi thế vốn có của hắn để gây sức ép tâm lý khi tôi vẫn ngồi yên chẳng thèm nhìn vào đôi mắt hắn. Tôi đưa quân mã tiến lên. Ha ha, chết thì có là gì, ai cũng phải chết, anh không cần phải nhắc tôi về cái cách tôi sẽ ra đi một cách nhẹ nhàng với những phát súng. Hắn nhìn tôi với cặp mắt chế giễu như muốn nói với tôi rằng việc đem cái chết ra chẳng thể hù dọa được hắn. Hắn đưa quân tượng lên để giữ thế cờ Không, ý tôi là sau khi chết. Tôi búng tàn thuốc và từ tốn đáp lại nụ cười điên dại của hắn sau khi đã cho ngựa qua sông tiến vào vùng cờ của hắn. Nụ cười trên môi hắn tắt hẳn. Hắn bắt đầu ngồi xuống. Một phút im lặng trôi qua. Hắn quan sát tôi từ đầu đến chân, sắc mặt bắt đầu thay đổi, hắn buông mình trên ghế. Anh muốn gì? Hắn ta nhìn tôi, đôi mắt không còn hằn học, có sự kích động và có chút gì đấy của sợ hải đã bắt đầu xuất hiện. Sự sợ hãi đó không qua được cặp mặt của tôi vì tôi đã quá quen với những cặp mắt sợ hãi. Muốn nghe lại chuyện. Tôi bật lửa đốt thuốc. Tôi ghi rất rõ ràng trong…Hắn trả lời ngay. Ngoài bản khẩu cung kia. Tôi cướp lời hắn. Là sao!? Tôi không hiểu, tôi đã khai rất chi tiết rồi mà?. Hắn chợt lấy lại sự lạnh lùng vốn có của mình, chắc hẳn việc tôi cướp lời đã phân nào đã bị hắn bắt bài sự nóng vội trong một giây đã thoát ra ngoài. Hắn đẩy quân xe lên. Tôi muốn nghe lại câu chuyện một cách chi tiết từ trước khi anh quyết định đào mộ người vợ đã chết của mình đến hàng loạt vụ giết người để lấy nội tạng theo như anh khai. Tôi nhắc lại cho hắn rằng tôi biết nhiều hơn hắn nghĩ. Tôi tiến quân xe lên ở phía bên này nghịch hướng.







Game Hay Nhất
Bài viết đề xuất

Hình phạt

Hình phạt Ba người đàn ông ch...

Truyện Cười

14:49 - 26/12/2015

Một ý kiến

Một ý kiến Đêm công diễn đầu tiên, tác giả ...

Truyện Cười

21:06 - 26/12/2015

Cứ tưởng gạt tàn.

Cứ tưởng gạt tàn. Có người đàn ông đem đơn ly dị đ...

Truyện Cười

21:01 - 26/12/2015

Chúc mừng

Chúc mừng - Mua hoa, mua hoa tặng vợ này! ...

Truyện Cười

20:26 - 26/12/2015

Chia tay

Chia tayCô nhìn vào mắt anh. Mông lung quá. Xa xôi quá. Cô...

Truyện Ngắn

13:44 - 23/12/2015