y nghĩ của Cao Đại Bàn rất rõ ràng: Thứ nhất, trong tay đối phương có hung khí; Thứ hai, hung khí đều đang chĩa về hướng cô; Thứ ba, cô không muốn chết. Vì thế đồng chí Cao Đại Bàn mấy phút trước còn đứng không nổi, giờ phút này anh dũng phát huy phẩm chất truyền thống tốt đẹp của người dân thành thị — lúc chạy trối chết thì luôn vô cùng linh hoạt…… Trong giây phút dùng sự dũng mãnh phi thường lao ra khỏi tầng lá chắn mỏng như bọt khí, trước mắt Cao Đại Bàn trở nên sáng ngời! Ba mặt trăng màu trắng lẳng lặng nằm giữa không trung toả ra hào quang màu bạc dịu dàng, nửa vầng mặt trời ẩn hiện thấp thoáng sau tầng mây như có như không, ngay cả ánh nắng mãnh liệt cũng trở nên mờ ảo(3)…… Mặt đất trắng xoá, một tầng tuyết đọng thật dày bao trùm cả thế giới. Các loại kiến trúc có hình thù kỳ quái vượt quá sự tưởng tượng con người phân tán rải rác trên mặt đất, giống như những tòa thành cô độc trong sương gió mấy trăm vạn năm, trầm tĩnh chờ đợi trong một góc nhỏ của thế gian này…… Thắng cảnh như thế làm cho đồng chí Đại Bàn đang chạy trối chết cũng dại ra, lảo đảo một cái liền té lăn quay trên nền tuyết, tuyết đọng xốp mềm bị cô đè liền lún xuống thành hình người…… Cao Đại Bàn nhanh chóng giãy dụa đứng lên, đồng thời kinh hoảng quay đầu lại nhìn! Kỳ quái là, các chiến sĩ áo đen phía sau lại không có ai đuổi theo! Lớp lá chắn mỏng như bong bóng xà phòng bao bọc tàu Finder, ngăn cách nó với quang cảnh đổ nát kia, một đám chiến sĩ áo đen cầm súng trong tay. Bọn họ chỉ lẳng lặng đứng sau lớp lá chắn, nhìn cô té ngã bên ngoài. Không có động tác gì, mặt nạ bằng kim loại màu đen cũng không có chút biểu tình…… Cao Đại Bàn bị những pho tượng to lớn nhìn chằm chằm thì hơi sợ hãi, càng đứng lên chạy trốn nhanh hơn …… Bên kia, đội bảo vệ Huyết tộc nhìn theo bóng người đang chạy trối chết: Đội viên A:“Nó chạy mất rồi, làm sao bây giờ?” Đội viên B:“Không ngờ khi nó đụng vào màng cách ly lại không có chút phản ứng nào, người bình thường hẳn là sẽ bị độc thần kinh trong đó làm cho tê liệt mới đúng.” Đội viên C:“Hình như sinh vật kia cũng không thuộc Huyết tộc……” Đội viên D:“Làm sao có thể không phải? Nó có hình người nha, hơn nữa đầu tóc đen kia rõ ràng là Bán Huyết tộc?” Đội viên E:“Các cậu không biết là diện mạo và màu da của nó đều rất kỳ quái sao? Hơn nữa……” Phó đội trưởng:“Hơn nữa mặt trời rõ ràng đã bắt đầu mọc lên, nó còn bình yên vô sự. Ngoại trừ Thánh Huyết Tộc, những người khác không thể rời khỏi vòng phòng hộ vào ban ngày ban mặt được.” Mọi người đồng thời nhìn chăm chú vào sinh vật đang liều mạng chạy trốn dưới ánh mặt trời…… Phó đội trưởng:“Này này? Còn bao lâu nữa thì tàu tiếp viện mới tới? Chúng ta cần đồ phòng hộ!” Đội viên C:“Làm ơn đi, thủ lĩnh…… Chờ tàu tiếp viện tới, chúng ta thay đồ phòng hộ xong, sau đó lại đuổi theo, tên kia đã sớm chạy mất rồi!” Đội viên A:“Để hàng buôn lậu chạy mất, đội trưởng sẽ giết chúng ta……” Đội viên B:“Đâu còn cách nào? Không thì các anh chạy ra đuổi theo đi?” Đội viên A:“Bớt giỡn nha!” Đội viên C:“Tôi cũng không muốn hóa thành tro……” Phó đội trưởng:“Được rồi, đừng lo lắng, chúng ta sẽ đuổi theo. Tốc độ di chuyển của sinh vật kia mọi người cũng thấy rồi đó?” Mọi người:“…… Nói cũng phải.” Toàn đội yên lặng quăng ánh mắt thương hại về hướng con người ngốc nghếch đang mò mẫm trong tuyết cách đó không xa…… ………………………… Chân trần đạp trên lớp tuyết lạnh như băng, Cao Đại Bàn gần như sắp đông cứng! Cô chỉ có thể dùng hai cánh tay ôm mình thật chặt để giữ ấm, tốc độ tiến lên càng ngày càng chậm…… Lạnh quá, thật sự lạnh quá. Thân thể không ngừng run rẩy, hàm răng cũng va vào nhau lạch cạch, dạ dày trống trơn không có chút năng lượng. Tay chân đã lạnh đến sưng phồng lên, chuyển sang màu tím hồng, da thịt trần truồng tiếp xúc trực tiếp với băng tuyết, mỗi một bước đi đều giống như đi trên lưỡi dao…… Nơi này rốt cuộc là đâu? Vì sao chỉ có lớp lớp tuyết trắng vô bờ bến? Mấy công tình kiến trúc giống tòa thành kia xa đến vậy sao? Hai chân đã rã rời, khoảng cách lại dường như không hề ngắn lại…… Cứ tiếp tục như vậy, e rằng mình chưa đến được nơi đó đã bị đông chết rồi? Không muốn chết, mình không muốn chết như thế này. Cao Đại Bàn vừa lê lết chậm như sên vừa lẩm bẩm than thở…… Thượng đế ơi, nếu ngài thật sự tồn tại, xin hãy ban cho con một con đường sống. Con biết Địa Cầu nổ rồi, ngài cũng thất nghiệp, đầu năm nay cuộc sống của ai cũng khó khăn cả, yêu cầu của con không cao đâu, cho con một tấm chăn lông là được rồi…… Cao Đại Bàn còn chưa cầu nguyện xong, một tiếng thét dài lạnh lẽo của một loài động vật không biết tên liền đột nhiên xẹt qua bầu trời buổi bình minh! Tiếp theo một bóng đen thật lớn từ trên trời giáng xuống, nháy mắt đã bao phủ bóng người nho nhỏ đang giãy dụa giữa vùng tuyết trắng bạt ngàn! Cao Đại Bàn kinh ngạc ngửa đầu – chăn lông sao?[ Con gái à, con có thể muốn thứ khác được không ?'> Đợi chút, cô thấy cái gì vậy? Cô không nhìn lầm chứ? To be continued… Tác giả nói lên suy nghĩ của mình: Từ chương sau, những đoạn hội thoại nằm ngoài dấu ['> là tiếng Tát Ân tinh. (1) Quang phổ: Quang phổ là dải ánh dáng có màu như ở cầu vồng từ đỏ đến tím, hứng được trên màn khi có hiện tượng tán sắc ánh sáng.↑ Có 2 loại quang phổ chính; -Quang phổ phát xạ -Quang phổ hấp thụ Trong quang phổ phát xạ chia làm 2 loại nhỏ: +Quang phổ liên tục ( dải màu biến thiên liên tục từ đỏ đến tím trên nền máy quang phổ).Ứng dụng la đo nhiệt độ nguồn sáng. +Quang phổ vạch phát xạ( là hệ thống những vạch màu riêng rẽ trên nền tối).Ứng dụng là nghiên cứu thành phần nguyên tố cấu thành nên vật sáng.) Trong quang phổ hấp thụ chỉ có 1 loại là quang phổ vạch hấp thụ ( là những khoảng tối hay đám tối nằm trên nền quang phổ liên tục).Ứng dụng cũng giống như quang phổ vạch phát xạ. (2) Tước vị Quý tộc: Nguồn http://uttroi.blogspot.com/2008/09/tc-v-qu-tc.html↑ Các tước vị Quý tộc là một hệ thống đẳng cấp phong kiến cực kỳ rắc rối và phức tạp. Nó có sự khác nhau dưới các triều đại khác nhau. Nó cũng được sửa đổi theo từng thời kỳ cai trị của các chế độ tập đoàn khác nhau. Ngoài ra, chế độ phong kiến châu Âu có rất nhiều khái niệm khác với châu Á (và phần nào với Nga – khu vực giữa Á và Âu), do vậy việc chuyển ngữ sang tiếng Việt có rất nhiều kiếm khuyết. Tôi xin trình bày ra đây sự hiểu biết của mình trên cơ sở lấy tiếng Anh làm gốc và có tham khảo 1 số ngôn ngữ khác. 1. Emperor / Empress : Hoàng đế / Nữ Hoàng đế là vua của các vua. Vd. như Hoàng đế Pháp Napoleon Ponapac là vua Pháp, đồng thời là vua của vua Italia, vua Ba Lan, vua Áo… (Empress : Nữ Hoàng đế hoặc Hoàng hậu – vợ Hoàng đế. Không có phân biệt trong từ ngữ giữa các Nữ Hoàng / tước vị Nữ Quý tộc với phu nhân Hoàng đế /các Quý tộc. Nhưng chồng của các Nữ Hoàng / nữ Quý tộc thì chỉ được gọi là Phu quân Bà…..(và tước vị của chính ông ta – nếu có). 2. King / Queen : Vua / Nữ hoàng là vua của một nước. Vd.như Ba Lan, Sachsen (thuộc Đức ngày nay). 3. Viceroy / Vicereine (tiếng Đức : Vizekönig / Vizekönigin) : Phó vương, chính xác là Nhiếp chính vương – người thay mặt Vua / Hoàng đế điều hành triều đình. 4. Sovereign Baron / Sovereign Baroness : Công tước / Nữ Công tước – Người có quyền lực tối cao trong một vùng lãnh thổ (Công quốc). Đây là tước hiệu có rất nhiều dạng khác nhau : 4.1. Archduke / Archduchess : Còn có thể gọi là Tiểu vương – Là vua của một phần của đất nước. Vd. như vua phần nước Áo trong đế quốc Áo – Phổ (1918). 4.2. Grand Duke / Grand Duchess : Đại Công tước / Nữ Đại Công tước – Là người cai quản một lãnh thổ bao gồm nhiều Công quốc / lãnh thổ trong đó. Trong tiếng Đức và Tây Ban Nha phân biệt 2 loại Đại Công tước là : – Großherzog / Großherzogin (Đức) và Gran Duque / Gran Duquesa (TBN) : Là người lãnh đạo một Liên minh các Công quốc / lãnh thổ trực thuộc. Vd. như Đại Công quốc Sachsen-Weimar-Eisenach ở Đức trong thế kỷ 19. - Großfürst / Großfürstin (Đức) và Gran Príncipe / Gran Princesa (TBN) : Là người lãnh đạo một Công quốc có nhiều Công quốc / lãnh thổ trực thuộc. Vd. như Đại Công quốc Nga trước năm khi hình thành Đế quốc Nga – 1721 – với các Công quốc chư hầu là Novgorod, Smolensk, Trednigov. 4.3. Duke / Duchess : Công tước / Nữ Công tước cai quản một Công quốc độc lập trong một Đại Công quốc hoặc một nước (tương tự như Tiểu bang hoặc nước chư hầu). Vd. Như Công quốc Wuerttenberg trong đế quốc Phổ thế kỷ 19. 4.4. Prince / Princess (Đức : Fürst / Fürstin – Nga : князь) : Công tước / Nữ Công tước lãnh đạo một Công quốc phụ thuộc hoàn toàn hoặc từng phần (tương tư như Khu tự trị). Vd. Như Công quốc Monaco (Pháp), York (Anh). Trong tiếng Anh Hoàng tử và con của các Công tước trở lên (những người sẽ được hưởng thừa kế) cũng gọi là Prince. 4.5. Elector / Electoral (Đức : Kurfürst / Kurfürstin) : Công tước / Nữ Công tước do được bổ nhiệm cai quản một Công quốc trong một thời gian. Tước này không có quyền thừa kế, nhưng được quyền ứng cử / bầu Hoàng đế. Loại này chỉ có trong thời Đế quốc La mã. 5. Marquess / Margrave (Nga : Бояре) : Hầu tước / Nữ Hầu tước. Tước vị này tương tự như phó Công tước – Người thay mặt Công tước điều hành Lãnh thổ. Tước vị này được sử dụng nhiều ở khu vực nước Nga trước khi thành Đế quốc Nga (1721). 6. Earl hoặc Count / Countess : Bá tước. Có tới 14 loại Bá tước khác nhau tùy theo quyền lực và luật lệ của các nước khác nhau. 6.1. Earl : là Bá tước có quyền lực cao nhất, có thể coi là vua (King) ở xứ của mình quản lý. 6.2. Count / Countess : Là Bá tước / Nữ Bá tước gần như không có quyền lực, chỉ có danh vọng và không được cho thừa kế tước vị. 7. Viscount / Viscountess : Tử tước / Nữ Tử tước. Tước vị này tương tự như phó Bá tước – Người thay mặt Bá tước điều hành Lãnh thổ. 8. Baron / Baroness : Nam tước / Nữ Nam tước 9. Knight : Hiệp sĩ. Danh tước này dành cho bất cứ nam Quý tộc nào đủ tiêu chuẩn. Trên thực tế, một Quý tộc có thể mang rất nhiều tước vị rắm rối khó mà có thể hiểu làm sao có thể thực thi đủ nhiệm vụ, nếu không phải là chỉ hình thức. Dưới đây là ví dụ điển hình cho Tước danh đầy đủ của Thái tử Charles (nước Anh hiện nay) là : Hoàng Thái tử Charles Philip Arthur George, Công tước xứ Uên, Công tước xứ Cornwall và Bá tước xứ Chester, Công tước xứ Rothesay, Bá tước xứ Carrick, Nam tước xứ Refrew, Thượng nghị sĩ các đảo thuộc Hoàng gia Anh, Công tước và Toàn quyền Scotlen, Hiệp sĩ Quý tộc Anh đẳng cấp thượng đỉnh , Hiệp sĩ Quý tộc truyền thống cổ đại đẳng cấp thượng đỉnh Scotlen, Đại sư phụ và Hiệp sĩ thủ lãnh đứng đầu đẳng cấp Tướng công cao cấp xứ Bath, Thành viên Hiệp hội Huân chương Chiến công Hoàng gia, Hiệp sĩ Cao cấp Oxtralia, Ngự lâm quân của Nữ hoàng, Thành viên Hội đồng Tướng lãnh tùy tùng Viện Cơ mật Nữ hoàng, Sĩ quan tùy tùng Nữ hoàng. Chương 3: Lấy Máu Lần Thứ Ba: Cưỡi Hắc Long Chưa Chắc Là Vương Tử, Cũng Có Thể Là Ma Vương [Chú thích của tác giả: Nhân vật mới xuất hiện: Brujah. Hình ảnh lấy từ trò chơi Thành Ác ma do họa sĩ Tiểu Đảo Văn Mỹ thiết kế.'> Thân thể cao lớn, lớp vảy đen giống như mãng xà, móng vuốt sắc nhọn cực lớn, trên đầu là cái sừng nhọn hoắc, trên lưng có một loạt gai xương, cùng cặp cánh khi mở ra có thể bao trùm nửa mặt trời…… Đây là một con rồng sao? Giống như đáp lại cảm giác khiếp sợ của một người dân thành thị thiếu kiến thức, con rồng kia lại ngẩng đầu kiêu ngạo rít gào một tiếng, lợi dụng tư thế lướt đi lao thẳng tới hướng Cao Đại Bàn! Có lẽ là bị khí thế của loại sinh vật trong truyền thuyết này trấn áp, có lẽ là chân đông cứng thật sự không thể động đậy, cũng có thể là bị đôi cánh lớn khi mở rộng ra có màu sắc thay đổi từ màu xanh hải dương sang màu xanh lá cây của đối phương mê hoặc, Cao Đại Bàn vẫn không nhúc nhích đứng nguyên tại chỗ, ngơ ngác nhìn con rồng kia dừng lại trước mặt mình…… Đôi cánh lớn của nó làm tuyết văng tung tóe! Những bông tuyết bay lên lại bị hơi thở ồ ồ của con rồng khổng lồ làm cho tan ra trong nháy mắt, biến thành những giọt nước li ti lấp lánh dưới ánh mặt trời…… Vì thế tất cả mọi vật trước mắt Cao Đại Bàn đều giống như được xử lý bằng hiệu ứng điện ảnh đặc biệt, như những giọt mưa lất phất sáng lấp lánh, mơ ảo phi thường! Sau đó, dưới hiệu ứng mơ mộng đặc biệt, từ trên lưng con rồng oai vệ kia, một vương tử toàn thân mặc đồ đen khoác áo choàng đen, mái tóc bạc tung bay, anh tuấn xuất hiện …… Cao Đại Bàn xin thượng đế một tấm chăn lông, thượng đế ném cho cô một Hắc Long vương tử. Cho nên, mặc kệ là người hay thần, quả nhiên chỉ cần nhàn rỗi ở nhà quá lâu thì rất dễ già cả lú lẫn…… Hắc Long vương tử đứng trên lưng rồng ngạo nghễ nhìn xuống, khi nhìn thấy Cao Đại Bàn liền nhanh nhẹn nhảy khỏi lưng rồng cao vút! Áo choàng đen tung bay, vững vàng rơi xuống đất…… Cao Đại Bàn quay đầu bỏ chạy! Bớt giỡn, quần áo và mặt nạ kim loại của thằng nhãi này giống hệt đám chiến sĩ áo đen kia? Tuy rằng trên tay không có vũ khí, nhưng người ta cưỡi rồng đến đó? Rõ ràng là đẳng cấp cao nha! Muốn bóp chết cô chắc cũng không cần dùng tới hung khí! Đáng tiếc lần này đồng chí Đại Bàn không may mắn chạy thoát như lần trước, còn chưa chạy đến bước thứ ba, đã ngã gục! Ngã thật sự. Giống như hổ đói vồ mồi, mạnh mẽ, quyết đoán, tàn nhẫn, chuẩn xác! Tuy có lớp tuyết đọng thật dày giảm xóc, nhưng cằm, đầu gối, bàn tay Cao Đại Bàn vẫn hung hăng va chạm với mặt đất….. Bởi vì chuyện xảy ra quá đột ngột, va chạm quá mãnh liệt, đứa nhỏ ngốc nghếch này còn xui xẻo cắn trúng đầu lưỡi của mình, vị máu lờ lợ như rỉ sắt cùng với cảm giác đau đớn nhất thời tràn ngập trong miệng Cao Đại Bàn…… Người đàn ông mặc áo choàng đen đẩy ngã Cao Đại Bàn kia, bỗng nhiên cứng đơ người tạm dừng một chút, tiếp theo mạnh mẽ xốc mặt nạ lên! Một tay lật cả người cô lại, túm lấy cánh tay đang đổ máu của cô, sau đó tham lam liếm dòng máu ấm áp trên làn da…… Nước mắt ứa ra vì đau đớn của đồng chí Đại Bàn còn đang vòng qua vòng lại chuyển động trong hốc mắt, chưa kịp rơi xuống đất bị dọa thu về! Anh ta liếm mình? Anh ta liếm mình! A a a a, vì sao?! Mái tóc màu bạc phóng khoáng xinh đẹp của Hắc Long vương tử mang theo vài phần kiêu ngạo bay múa bên mặt trong gió lạnh. Từ góc độ của Cao Đại Bàn, chỉ có thể nhìn thấy thấp thoáng dưới những sợi tóc là khung lông mày kiên nghị của đối phương, đôi mắt hẹp dài hơi xếch, lông mi thật dài, chiếc mũi mảnh dẻ cao thẳng, cùng đôi môi rất đỏ…… Tuy rằng người đàn ông này rất đẹp, nhưng mà, hơi đáng sợ…… Cánh tay bị đối phương bắt lấy lạnh thấu xương, rõ ràng là hai sinh vật hình người ở cùng nhau, nhưng Cao Đại Bàn lại cảm thấy mình giống như con ếch bị rắn độc ngó trừng trừng, cảm thấy cực kỳ khủng bố như thân thể mình là một món ăn…… Mới định lặng lẽ lui về phía sau một chút, đã lập tức bị đối phương ngậm chặt đè lại! Người đàn ông hơi hơi giương mắt, đe dọa liếc mắt nhìn Đại Bàn đang định lộn xộn. Trong khoảnh khắc nhìn thẳng vào mắt đối phương, Cao Đại Bàn nhảy dựng…… Màu đỏ! Con ngươi màu đỏ như máu! Ánh mắt như vậy chẳng khác gì dã thú! Thật đáng sợ! Người này tuyệt đối không phải con người! Hử? Đợi chút. Tóc bạc mắt đỏ, miêu tả đặc biệt này dường như mình đã từng gặp ở đâu rồi. Làn da tái nhợt, diện mạo tuấn mỹ âm u lạnh lùng, hơn nữa còn thích máu tươi…… Ặc, chẳng lẽ là…… Không thể nào? Hiện tại là ban ngày mà…… Lúc này sống lưng Cao Đại Bàn thật sự lạnh toát, khóe mắt bắt đầu nhịn không được liếc về phía hàm răng đối phương…… Mà người đàn ông đã thuận thế đè lên người cô, liếm môi tìm kiếm miệng vết thương mới, nhanh chóng nhắm vào da cằm bị cọ xướt của Cao Đại Bàn…… Trong không gian nhỏ bé bị áo choàng bao phủ, người đàn ông cúi đầu chậm rãi tỉ mỉ liếm như động tác vuốt ve, làm cho cô gái cô gái loài người trần truồng vô cùng bối rối. Mà thân thể cường tráng của đối phương, thể trọng quá nặng, sự giam cầm ngang ngược, cùng với sợi tóc cọ vào cổ cô ngứa ngáy, đều khiến cô cực kỳ khó chịu…… Các móc khóa bằng kim loại và huân chương trên quân trang của anh ta cấn đau cô, băng tuyết sau lưng lạnh đến lưng cô cơ hồ muốn đông cứng! Rõ ràng được ôm vào trong ngực lại không cảm nhận được chút ấm áp nào, rốt cuộc Cao Đại Bàn ý thức được không phải mình bị đông cứng nên phản ứng chậm chạp, mà là đối phương vốn không có nhiệt độ cơ thể! Một cái xác sống không có hô hấp, không có tim đập, không có nhiệt độ cơ thể…… quả nhiên là thứ kia sao? Cao Đại Bàn gần như muốn òa khóc…… Máu chảy ra từ miệng vết thương nhanh chóng bị liếm sạch, hiển nhiên đối phương cũng chưa thỏa mãn. Ngón tay lạnh như băng sờ lên động mạch chủ trên cái cổ nho nhỏ trắng noãn, non mềm nóng hầm hập của bạn học Đại Bàn. Lông tóc Cao Đại Bàn nhất thời dựng đứng! Xoay cặp mắt rưng rưng nhìn về hướng răng nanh dần dần lộ ra bên khóe môi của người đàn ông , run run thốt lên một câu vô nghĩa:[ Tôi…… Tôi không ăn được đâu……'> Hiển nhiên, đối phương không cho là như vậy, vừa vùi đầu vào cần cổ tham lam hít mùi máu tươi ướt át, vừa say mê liếm da thịt mỏng manh bao bọc mạch máu hơi hơi nhảy lên, khẽ híp mắt, biểu tình vô cùng say mê…… Biểu tình say mê này trong mắt người làm đồ ăn như Cao Đại Bàn thì vô cùng kinh khủng! Sắp bị ăn hết sắp bị ăn hết sắp bị ăn hết rồi a a! Khi hình ảnh mình biến thành một cái xác khô quắt khô queo bị hút hết máu xuất hiện trong đầu, Cao Đại Bàn rất sợ hãi! Cắn răng cố sống cố chết giãy dụa, lại bị cố định không thể động đậy…… Mắt thấy răng nanh đối phương sắp sửa đặt lên trên cổ mình, xúc cảm lành lạnh bén nhọn làm cho toàn thân người ta run lên! Đồng chí Cao Đại Bàn khẩn trương cao độ, đầu óc trống rỗng! Sau đó, ngay lúc này, cô làm ra một hành động mà đôi bên đều không hề nghĩ đến – trước khi đối phương cắn cô, cô cắn anh ta trước…… Tử từng viết, người không phạm ta ta không phạm người, người muốn cắn ta ta phải cắn người trước![ Tử: Ta chưa bao giờ viết câu đó.'> Cổ đối phương ngay dưới miệng Cao Đại Bàn, cho nên động tác này bạn học Đại Bàn làm vô cùng trôi chảy, cũng vô cùng tàn nhẫn! Nhưng mà, chờ cô buông miệng ra, lại kinh ngạc phát hiện trên làn da tái nhợt của đối phương ngay cả dấu răng cũng rất nhợt nhạt, đừng nói chi đến xướt da …… Rõ ràng mình đã dùng sức đến răng phát nhức …… Cao Đại Bàn ảo não nghĩ, rốt cuộc da người này làm bằng cái gì? Cao Đại Bàn cắn phát này tuy rằng đã ngăn cản người đàn ông kia cắn xuống, nhưng cũng hoàn toàn chọc giận đối phương! Bàn tay anh ta đang nắm lấy cô mạnh mẽ xiết chặt! Nháy mắt móng tay dài đâm thủng da thịt yếu ớt! Những giọt máu tươi từ miệng vết thương nhỏ rỉ ra …… “Ngươi dám cắn ta……” Trong giọng nói trầm thấp bao hàm sát ý, nhất thời trong phạm vi mười thước không có một tiếng chim kêu. Con rồng khổng lồ luôn thở phì phì bên cạnh lúc này cũng nín thở, Cao Đại Bàn nhắm chặt mắt cả người run run…… Đồng chí Đại Bàn vốn tưởng rằng mạng nhỏ sẽ bàn giao ở chỗ này luôn rồi, thì một đội binh sĩ cưỡi rồng có cánh từ trên trời giáng xuống bất ngờ xông vào hiện trường hành hung! “Đội trưởng Brujah!” “Đội trưởng!” Nhóm đội viên rốt cuộc cũng mặc trang phục phòng hộ ban ngày vào đuổi theo, kinh ngạc phát hiện đội trưởng mà đội tuần cảnh đang tìm lại đang ở cùng chỗ với đào phạm! Hơn nữa tựa hồ đã kiểm tra qua một lượt rồi ![ Này!'> “Đội trưởng, thì ra ngài ở đây! Í? Thật tốt quá, ngài đã bắt được sinh vật kia rồi sao?” “Đội trưởng, ngài nghe tôi giải thích, chuyện này, chúng tôi chỉ nhất thời sơ ý, không ngờ nó không sợ ánh nắng mặt trời, mới để nó chạy ra khỏi màng cách ly……” “Hử? Kỳ lạ, mọi người có ngửi được mùi gì đó không?” “Đúng ha….. Thơm ngọt quá…… Là cái gì vậy?” “Là máu! Mùi máu!” “A, là máu……” “Là máu ở đâu……” Nhảy xuống lưng rồng, các chiến sĩ dần dần đến gần hai người, ánh mắt đột ngột thay đổi! Giống như bị mê hoặc lao thẳng tới hướng phát ra mùi vị ngọt ngào kia…… Người đàn ông được gọi là Brujah liếc nhìn đám tộc nhân Huyết tộc vây quanh mình, duỗi cánh tay mở rộng áo choàng màu đen, quấn cô gái loài người nho nhỏ trong lòng từ đầu đến chân, quấn xong thì bế cô lên, xoay người đi về hướng Hắc Long của mình. Nhóm đội viên phía sau cũng không chịu buông tha, hỏi dồn dập không ngớt: “Là mùi máu……” “Thật ngọt ngào…… Ở đâu? Máu ở đâu?” “Đội trưởng, vừa mới nãy ngài cũng nghe thấy chứ? Là máu thượng đẳng đó nha……” Bước chân của Brujah dừng lại một chút, cũng không quay đầu lại quát:“Lui ra!” Một mệnh lệnh cấp cao đã làm cho nhóm đội viên dừng chân lại, không dám hỏi nữa, cung kính lui về phía sau. Cao Đại Bàn gần như muốn nghẹt chết trong tấm áo choàng k