ng gom được khoảng 7 triệu hai đứa tôi mua vé tàu đi vào Huế. Nhiều người sẽ thắc mắc đang tôi lấy đâu tiền mà nhiều vậy, mặc dù hơi xấu hổ thật nhưng tôi cũng phải thú nhận rằng để lo đủ tiền cho chuyến đi tôi đã gọi điện về nhà xin các cụ 5 triệu nói dối là dùng tiền đó để đi học tiếng anh, 2 triệu còn lại là Hoàng góp lại cùng tôi .Tôi bảo với Hoàng sau này khi nào có tôi sẽ gửi trả Hoàng 2 triệu sau , Hoàng nghe vậy cũng chỉ cười nói thôi coi như tao bỏ tiền đi du lịch với may đằng nào tao cũng chưa vào Huế lần nào, tôi thầm thấy mình may mắn vì có một người bạn tốt như vậy, mặc dù biết Hoàng kiểu gì cũng đem theo máy ghi âm nhưng trước khi đi tôi vẫn chạy đi mượn một cái máy ghi âm loại nhỏ của một anh cảnh sát tôi quen nhỡ đâu có lúc cần . Ngồi trên tàu lòng tôi không hiểu sao cứ bứt dứt không yên, tôi hiểu chuyến đi này sẽ không dễ dàng gì và cũng sẽ có nhiều chuyện ly kỳ đang chờ đợi tôi trước mắt. Tàu dừng lại ở ga Huế, Sau khi lấy hành lý xong đứng trước cửa ga đang định gọi taxi thì Hoàng nói với tôi. Tao về nhà chú có chút việc tối ngủ đó luôn mày về chỗ ngày xưa trọ khi thi đại học ở đó một hôm trước đi mai gặp nhau sau có gì tao sẽ điện cho mày. Nghe Hoàng nói tôi khá ngạc nhiên vì điều này không nằm trong kế hoạch , lúc đi trên tàu cũng không thấy Hoàng nói gì cả, nhưng suy cho cùng nó chịu đi với mình vào đây là tốt rồi còn đòi hỏi gì thêm nữa, nghĩ vậy tôi nói uh thôi mày đi đi có gì sáng mai gặp mày sau nhé. trước khi đi Hoàng còn dặn tôi, tối nay ngủ ở đó phải cẩn thận một chút. Tôi cười nhìn bóng Hoàng bước đi, rồi nhanh chóng bắt taxi . 3 năm rồi kể từ ngày tôi vào đây thi đại học Huế cũng không có gì nhiều thay đổi lắm, vẫn là một Huế cổ kính và thân thiện. Mặc dù chỉ ở nhà O Huyền và Mế ( hình như tiếng thổ ngữ Huế là Mệ, nhưng lúc đó vào tôi toàn nghe thành Mế ,mấy bạn người gốc Huế cũng thông cảm cho tôi nhé) mấy hôm thôi nhưng tôi thực sự quý Mế cùng đám nhỏ , mặc dù sống ở Hà Nội nhưng thỉnh thoảng gọi điện vào hỏi thăm Mế cùng tụi nhỏ. Lần này trước khi đi tôi cũng có gọi điện báo cho Mế vào O biết, khi tôi bước vào nhà đám nhỏ ùa ra ôm trầm lấy tôi khiến tôi thực sự xúc động. Sau khi nói chuyện và biếu Mế, O cùng đám nhỏ chút quà bắc tôi dùng bữa cơm chiều cùng gia đình Mế, bữa cơm đầy ắp tiếng nói cười hoàn toàn xua tan đi những lo lắng trong lòng tôi. Tối hôm đó khi lũ nhỏ đang học bài tôi, Mế, cùng O Huyền ngồi uống nước trước mái hiên nhà. Sau một vài câu chuyện tôi mạnh dạn hỏi Mế ơi nhà mình có ai từng chết trẻ không ạ Mế và O ngạc nhiên nhìn tôi nói Làm chi có ai mô , nhăng mi lại hỏi rứa? Con nói thật với mế và o là ngày trước con và mẹ đang ở đây thì chuyển đi nơi khác là vì có chút chuyện xảy ra ở nhà ta chứ không phải là lên nhà chú ở, nói tới đây tôi kể lại chuyện gặp bóng ma cô bé Hương cho mế và o nghe . Khi nghe tôi kể xong tôi thấy mắt Mế ngân ngấn nước mắt, chưa dừng lại tôi lại nói tiếp, chẳng hiểu sao dạo gần đây con ở Hà Nội mà cô bé đó cứ hay hiện về tìm con, nên lần này con mới vào đây để xem chuyện là như thế nào. Khi tôi dứt lời thì mế khóc to thành tiếng làm mấy đứa nhỏ cũng chạy ra xem có chuyện gì nhưng O huyền đuổi ngay bọn nó vào nhà học bài. Lúc này Mế mới gạt nước mắt nói : Nói thật với con nhà O cũng có một đứa cháu tên là Hương thật, bố mẹ nó mất sớm nên nó ở cùng với mế và O, con bé vốn ngoan hiền lắm chẳng hiểu sao năm nó 16 tuổi lại đột nhiên sinh ra hư hỏng suốt ngày đi chơi về khuya mế nói nó mà không được. Rồi lâu dần O phát hiện bụng nó to ra, O và mế gọi nó lại hỏi : mi ăn nằm với đưa mô mà bụng ễnh ra rứa . Nó cứ chối lúc tức quá mế có đuổi nó đi, thế mà nó đi thật không về, O cũng có báo công an rồi nhưng không tìm thấy, cũng chỉ nghĩ chắc nó bỏ đi mất tích đâu đó thôi , giờ nghe con nói vậy chắc có chuyện xảy ra với nó rồi, nói đến đây rồi O cũng bật khóc, mế lại càng khóc to “ Hương ơi giờ con ở đâu” . Tôi im lặng không ngờ đằng sau bóng ma cô bé Hương lại là câu chuyện như vậy. Khi mà mế và O dừng khóc tôi mới nói Lần này con có vào đây cùng với một người bạn, nó có thể nhìn thấy ma , nhưng mà hôm nay nó có việc bận ở nhà chú nên mai mới qua được hy vọng sẽ biết thêm chút gì đó. Mế nghe vậy gạt nước mắt nói “ uh biểu hắn qua đây” . Sau đó tôi còn ngồi nói chuyện với mế với O tới tận khuya xem có phát hiện manh mối nào không, nhưng cũng chẳng thu được gì nhiều tất cả vẫn mịt mù. Đêm hôm đó tôi cứ lo là sẽ xảy ra chuyện gì đó cơ, nhưng sự thực thì tôi đó tôi ôm mấy đứa nhỏ ngủ rất ngon … Sáng Hôm sau khi chưa thức dậy tôi đã bị tiếng điện thoại đánh thức. Alo Alo Nam ah mày dậy chưa tao mới có phát hiện mới mày qua đây gặp tao đi Nghe Nam nói vậy tôi tỉnh cả ngủ hỏi thế tao gặp mày ở đâu Mày bắt taxi đến quán cafe xxxx ở đường XXX đi Ok lát nữa tao đến gặp mày sau dậy đánh răng rửa mặt rồi nói với mế và O Mế ơi con đi có chút công chuyện có gì tối hoặc là mai con mới về ạ . Uh đi đi khi nào về nhớ dẫn bạn đến nhé . Tôi vâng dạ rồi vội chạy đi ngay Bước vào quán cafe tôi thấy Hoàng đang đợi sẵn ở đó rồi tôi gọi một cố cafe rồi ngồi nói chuyện với Hoàng . Sao rồi Tối qua mày ngủ ở đó có vấn đề gì không Tôi nhấp một ngụm cafe nói không có vấn đề gì cả nhưng tao phát hiện chuyện mới về cô bé Hương , tôi bắt đầu kể lại cuộc trò chuyện của tôi và Mế tối qua cho Hoàng nghe. Nghe xong hoàng nhăn mặt không nói gì đăm chiêu suy nghĩ. Tôi nhớ ra mục đích chính của cuộc gặp này liền hỏi Hoàng. Mày có phát hiện gì mới nói đi Hoàng : Hôm qua khi tới đây tao cảm nhận được nhiều thứ hơn liền vẽ được một bức tranh mày xem đi Đón bức tranh từ tay Hoàng tôi chú ý xem: bức tranh vẽ một người con gái đứng trong một rừng cây đang nhìn chằm chằm vào một thân cây trên đó có khắc hình trái tim, Trong hình trái tim nổi rõ lên chữ H^2 đỏ thẫm màu máu. Tôi đang còn suy ngẫm về bức tranh thì Hoàng tiếp lời, Tao đã hỏi rồi xung quanh đây chỉ có một khu rừng cao su nhỏ nhỏ thôi tao đã mượn xe chú tao lát nữa tao với mày qua đó biết đâu có phát hiện gì mới. Tôi do dự hỏi hoàng mày cũng như tao mới vào đây có sợ lạc đường không Hoàng mỉm cười giơ cái điện thoại lên có google map đây còn sợ gì nữa Nghe Hoàng nói thế tôi yên tâm hơn, chính tôi còn giục Hoàng đi thôi còn chờ gì nữa. Hai đứa tôi tính tiền rồi đi tới cánh rừng trong bức tranh của Hoàng. Cánh rừng này ở cách xa trung tâm hơn tôi tưởng tượng đi phải mất 40 phút chúng tôi mới tới nơi, trước mặt tôi bây giờ là rừng cao su đang mùa thay lá vô cùng đẹp đựng xe bên đường tôi với Hoàng đi vào trong. Do khá rộng nên Hoàng bảo tôi hai đứa chia nhau ra tìm từng thân cây một. Trong lúc tôi đang còn tìm kiếm thì Hoàng la lên “ thấy rồi tao thấy rồi” tôi vội chạy nhanh lại. Quả thực lúc này Hoàng đang đứng trước một thân cây khắc hình trái tim bên trong có chữ H^2 Tôi giơ bức tranh Hoàng vẽ lên thì thấy giống hệt , tôi tiến lại gần hơn thì bộp một tiếng rồi tôi lăn đùng ra đất ngất xỉu. Khi tỉnh lại tôi thấy xung quanh mình tối om như mực , tôi cố cử động thì phát hiện mình đang ngồi bệt xuống đất tay thì bị trói vòng qua gốc cây . Suy nghĩ đầu tiên trong tôi là chắc bị cướp rồi, Không biết thằng Hoàng có bị sao không. Nghĩ vậy tôi liền gọi to Hoàng ơi .. nhưng chỉ có sự im lặng bao trùm lấy tôi, tôi càng sợ hơn không trong đầu tôi hiện lên cảnh hoàng bị bọn cướp đập bất tỉnh nhân sự có lúc hoang mang tôi còn nghĩ hay là hoàng chết rồi suy nghĩ đó làm tôi sợ đến phát khóc. Mệt quá tôi gục mặt xuống ngủ thiếp đi. chẳng biết bao lâu nữa nhưng lúc đó sương rơi lạnh quá khiến tôi tỉnh dậy, khi vừa ngước mắt lên nhìn tôi há hốc mồm á khẩu lúc này ngay trước mặt tôi một bóng trắng đang đứng chằm chằm nhìn vào thân cây bên trên, không tôi không thể nhầm được đó chính xác là cô bé Hương đang nhìn chằm vào thân cây, bất chợt con bé quét mắt nhìn thẳng vào mặt tôi, khiến tôi sợ quá tè cả ra quần, rồi bất tỉnh luôn. Ánh nắng mặt trời chiếu làm tôi tỉnh giấc, nhìn xung quanh tôi không thấy hoàng đâu tôi cũng thầm yên tâm hơn. Nhưng cứ như thế này thì tôi sẽ chết vì đói và khát mất, đến trưa khi mặt trời chiếu lên trên đỉnh đầu, bất chợt tôi thấy một con mèo đen từ đằng xa lao vù vù đến chỗ tôi, tôi lẩm bẩm đừng đến đây đừng đến đây. Không như tôi mong đợi con mèo vẫn vun vút lao đến trước mặt tôi khi nó cách tôi khoảng tầm 2 mét thì tồi nhấm mắt quay mặt đi tưởng tưởng đủ thứ sẽ đến với mình.Nhưng cuối cùng chẳng có gì xảy ra cả chỉ thấy con mèo đang liếm liếm ngón tay tôi, cảm nhận có thứ gì cứng cứng trong lòng bàn tay, tôi cố định hình xem nó là cái gì. reo lên mừng rỡ thì ra đó là một thủy tinh có thể con mèo này công đến cho tôi. Bây giờ đây đây có thể là cứu cánh duy nhất để tôi thoát khỏi tình trạng này, tôi hì hục dùng sức cứa cứa và cứa vào sợi dây hy vọng sớm thoát khỏi cái thảm cảnh này. Nhưng mọi chuyện không dễ dàng như tôi tưởng tượng cứa mãi chắc phải ba bốn tiếng rồi mà sợi dây mới mòn đi một nửa tay tôi thì mọi nhừ rồi, mệt đói khát khiến tôi lã người đi. Tầm chiều tà tôi một lần nữa tỉnh dậy một bóng người xuất hiện trước mắt tôi nhưng ánh nắng làm tôi lóa mắt nên nhìn không rõ được khuôn mặt người đang đứng trước mình. Khi đôi mắt tôi đã điều tiết lại được thì tôi hét lên Hoàng cứu tớ. Nhưng chỉ đổi lại là sự im lặng đáng sợ trên khuôn mặt Hoàng , trong ánh chiều ta tôi rõ ràng thấy Hoàng nhếch mép cười nói “ Mày chưa chết cơ ah” Nhìn điệu cười ghê người của Hoàng tôi phát hiện mình không xong rồi, tay tôi điên cuồng cầm mảnh thủy tinh cứa, trong đầu thì nghĩ phải tìm cách kéo dài thời gian… Chap 8 Trong đầu tôi lúc này lóe lên suy nghĩ hay là nó bị ma nhập rồi, tôi liền cố gọi to lần nữa Hoàng ơi tao Nam này bị sao vậy? Hoàng đáo lại tôi bằng ánh mắt tàn độc và một giọng nói sắc như dao Dĩ nhiên tao biết mày là Nam rồi, bạn thân Lúc này thì tôi biết có thể chắc rằng Hoàng không phải là bị ma nhập, tim tôi đập thình thịch vì lo sợ, nhưng mặt vẫn cố giữ vẽ trấn tĩnh nói: Sao mày lại là thế với tao Hoàng nhìn tôi cười ghê rợn, tiếng cười vang xa rồi bị núi vọng lại khiến tâm thần tôi hoàn toàn hoảng loạn, tôi biết rằng cần phải kéo dài thêm thời gian thì mình mới có cơ may thoát khỏi đây, trong lúc này tay tôi vẫn đang cố sức điên cuồng dùng mảnh thủy tinh cứa sợi dây. Sau khi kết thúc tràng cười Hoàng nhìn tôi nói: Thôi được rồi mày cũng sắp chết rồi để tao kể cho mày nghe. Cách đây khoảng 4 năm về trước khi tao khi còn là học sinh lớp 11, lúc đó tao là công tử con nhà giàu nhất nhì ở trong cái xứ Huế này, đi đâu cũng có người đưa đi đón lại thêm ngoại hình khá đẹp trai nữa nên trong mắt đám con gái tao luồn là bạch mã hoàng tử của bọn nó. Đối với tao bọn gái chỉ như chiếc áo thôi, mặc lúc nào thì mặc chán thì cởi ra mặc bộ khác hoặc là vứt nó đi là cùng , Hồi đó mới chỉ lớp 11 thôi nhưng tao đã được nếm sự trong trắng của không biết bao nhiêu con rồi. Nói tới đây khuôn mặt Hoàng có chút mê man hưởng thụ khiến tôi cảm giác ghê tởm hắn. Hoàng lại tiếp tục kể : Năm đó lớp 10 khóa dưới tao có một em khá là xinh xắn tên Hương, có thể nói em là hoa khôi của cả khối 10,mỗi lần nhìn bộ ngực cao vút , và mái tóc dài đen nhánh của em mà tao lại thèm…. Tao thầm quyết định phải tán bằng đổ con đó mới thôi. Lớp nó và lớp tao học chung một lớp, lớp tao học buổi sáng còn lớp nó học buổi chiều, Sau mỗi lần tan học về tao lại nhét vào bàn một bức thư nhưng mà gửi cả chục lá mà chẳng có một lần hồi âm, nhưng điều đó không làm tao chán nản mà ngược lại còn lại còn thấy khá là hứng thú. Mày biết đấy đàn ông cái gì càng khó đạt được thì càng hứng thú và kích thích. 14/2 năm đó tao mua một hộp socola cùng một bó hoa hồng to đứng trước lớp nó hét to Hương ơi anh yêu em. Bọn con gái con trai lớp nó thấy thế thì vỗ tay âm ĩ, tao nghĩ chắc lúc này nó sẽ nhao tới vào lòng tao như bao đứa con gái khác, nhưng tao đã nhầm trước mặt bạn bè tao nó cầm bó hoa và hộp socola ném vào sọt rác. Tao đứng thần người vì xấu hổ lần đầu tiên có một đứa con gái dám đối xử vậy với tao, nên ngay lúc đó tao đã thề rằng không tán được mày thì bố mày thề không làm người. Vốn là thằng tiếp xúc với con gái nhiều nên bọn nó nghĩ gì thích gì tao đều quá rõ, mặc dù vậy mọi thứ tao áp dụng với con bé Hương này đều là vô ích, Mãi đến khi tao phải dùng kế anh hùng cứu mỹ nhân do một tay tao sắp đặt thì tao mới hoàn toàn chinh phục được em nó. Sau khi nó đồng ý làm bạn gái tao khoảng thời gian sau đó chúng tao cũng thường đi học đi chơi chung với nhau, Tao phát hiện nó là người khá sến xẩm, toàn lôi tao đi mấy nơi như là đứng trên cầu tràng tiền ngắm mặt trời lặn,hay là ngồi thuyền dọc sông hương nghe hát.. Tuy vậy quãng thời gian đó tao cũng cảm thấy khá vui , đã có lúc tao từng nghĩ chắc lần này mình yêu thật lòng và muốn gắn bó với nó cả đời, mùa thu năm đó nó rủ tao vào rừng ngắm lá vàng rơi, chính là cánh rừng này ngay chỗ mày đang ngồi là chỗ diễn ra lần đầu tiên của tao và nó, lúc đó tao thực sự rất vui vì sau bao công theo đuổi cuối cùng cũng đạt được mục đích của mình, tao vui nữa vì lúc đó tao thực sự yêu nó, đó có lẽ là lần đầu tao cảm nhận được tình yêu là gì. Nói tới đây Hoàng bất giác mày có hiểu H^2 là gì không? Nãy giờ nghe hoàng kể chuyện tình của Hoàng cùng cô bé Hương đó khiến tôi âm thầm kinh ngạc , không ngờ đằng sau giấc mơ nhỏ của tôi thôi mà là một câu chuyện như vậy, lúc này tôi vẫn đang điên cuồng cứa sợi dây ở sau tay mình. Tôi tự nhủ lúc này phải bình tĩnh, nhìn thẳng vào mắt Hoàng hừ giọng tôi nói tao không biết nhưng mày yêu Hương vậy thế giờ Hương đâu rồi. Hoàng trầm ngâm rồi nói : Để tao nói cho mày nghe H^2 có nghĩa là Hương Hoàng ký hiệu này do tao nghĩ ra cũng chính tay tao khắc lên cái cây này trong lần đầu tiên bọn tao tới đây, cũng vì vậy mà em ấy cảm động hiến dâng sự trong trắng cho tao, nói tới đây hoàng mở miệng cười dâm đãng như thể hắn đang tưởng tượng đến những phút giây ngày xưa đó Tôi hét lên thế Hương bây giờ đâu rồi Hoàng nhìn tôi cười man rợ chút ánh trăng phản xạ qua mắt kính làm như tôi cảm giác như đôi mắt của hắn như đang phát sáng vậy. Lúc này giọng hoàng lại vang lên . Làm gì mà kích thích vậy thằng bạn để tao kể tiếp cho mày nghe. Mày biêt không con gái lần đầu thì còn khó khăn chứ các lần sau thì mãnh liệt lắm, mỗi lần làm chuyện đó bọn tao không thuê nhà nghỉ mà đến khu rừng này, nơi đây như là một nơi làm tình bí mật của bọn tao vậy.Mọi chuyện cứ thế êm đềm trôi đi cho đến một hôm, cũng ở chỗ này nó nói với tao “ anh ơi em có thai, mế đuổi em ra khỏi nhà rồi anh cưới anh nhé em sẽ theo anh suốt đơi” Tao nghe mà giật mình mặc dù lúc đó tao yêu nó nhưng tao chỉ là thằng học sinh lớp 11 tao chưa muốn kết thúc sớm vậy, rồi còn ông già tao nữa biết chuyện này chắc ông ấy giết tao mất. Mặt tao lúc đó trắng bệch nói với nó phá đi mình còn nhỏ chưa thể có con chưa thể cưới nhau được. Nó nghe vậy vùng khỏi tay tôi nói “em không phá anh không cưới để em đi tìm bố anh nói cho ông ấy biết” nó đứng dậy vùng vằng đòi đi về nghe nó nói vậy mặt tao lúc đó cắt không còn giọt máu vội với tay kéo nó lại nói ở lại nói chuyện đã về vội làm gì nhưng nó chỉ lạnh lùng nhìn tao và đáp “ cho anh một tuần suy nghĩ nếu anh không quyết định được em sẽ đi gặp bố anh”. Mày biết không tao ghét nhất là người nào uy hiếp mình, tao sẽ không chấp nhận bất kỳ ai uy hiếp tao kể cả là người yêu tao. Lúc đó chút suy nghĩ tàn độc xuất hiện trong đầu, tao cầm viên gạch gần đó lặng lẽ đi theo nó rồi ” bộp” một cái nó nằm lăn ra đất. ban đầu tao chỉ định đánh ngất nó thôi nhưng sau đó thấy máu từ đầu nó cứ chảy ra không ngừng, tao sợ quá lấy xe phóng thẳng về nhà. Đêm đó không ngủ được tao lại lấy xe phóng vào đó xem tình hình thế nào, vào tới nơi thì thấy nó đã chết xác đã lạnh tanh rồi, tao ngồi bệt xuống thở, suy nghĩ một lúc rồi giữa trời mưa tao chạy đi mua chiếc xẻng , rồi quay lại rừng đào một cái hố chôn xác nó xuống đấy. Chỗ mày ngồi giờ cũng chính là chỗ ngày trước tao chôn xác nó. Nghe Hoàng nói vậy mà toàn thân tôi nổi da gà đôi tay đang điên cuồng cứa cũng dừng lại toàn thân lạnh đến phát run. Tôi lập cập hỏi hoàng . Thế mày bắt tao đến đây làm gì. Hoàng nhìn tôi cười nói tiếp sau khi con bé đó chết hằng đêm nó cứ hiện về tìm quấy giầy cuộc sống của tao, có lần rõ ràng tao đang ngủ với gái nửa đêm quay sang bên cạnh thì lại thấy nó nằm cạnh, thời gian đó tao thực sự khủng hoảng tao bảo ông già chuyển tao ra Hà Nội học rồi thi đại học ở ngoài đó luôn. Mặc dù đã ra Hà Nội nhưng nó vẫn không tha cho tao.3 năm, đêm nào nó cũng hiện về phá tao, mỗi lần tao quen một đứa con gái mới nó đều dọa cho đứa con gái đó sợ đến mức không dám đến gần tao. 3 năm cũng thành quen tao không còn sợ nó , hơn nữa tao có phần mong chờ nó ghé thăm trong giấc mơ, có lần tao còn mơ thấy tao cùng hồn ma của nó làm tình ở khu rừng này nữa. Tao đang thắc mắc không hiểu sao thời gian này nó không còn đến tìm tao, hóa ra con đĩ đó đã tìm được mày, chắc có lẽ nó muốn mày làm bạn tình của nó suối vàng. Nghe Hoàng nói tôi lặng người không ngờ thằng này điên rồ biến thái vậy. Nhưng lúc này tôi không còn thời gian để nghĩ nữa, dưới ánh trăn trắng xóa trong tay hoàng đang cầm con dao sáng loáng đang tiến lại gần. Tôi hét lên : mày định làm gì mày điên rồi. Hoàng nhếch mép cười để tao tiễn mày xuống suối vàng làm bạn tình với nó từ nay sẽ không có ai làm phiền tao nữa, tao lại sẽ trở về với cuộc sống trước kia. Nhìn Hoàng lầm lũi tiến đến mà tôi thầm than khổ trong lòng tay vẫn cố cứa sợi dây trói, lúc này sợi dây cũng đã đứt được hai phần ba rồi, nhưng vẫn chưa tài nào thoát ra được. lúc này Hoàng vẫn đang lăm le con dao tiến tới bỗng meo meo tiếng mèo kêu xé tan đêm tối tĩnh lặng, một con mèo đen từ phía xa lao vun vút rồi nhày vọt lên về phía con dao của Hoàng , tiếc là Hoàng phản ứng cũng khá nhanh, hắn nghiêng người đi né hướng bay tới của con mèo rồi quay lại nhìn con mèo chửi: súc sinh ma còn chưa sợ nữa là huống hồ gì mày Lúc này khắp khu rừng vang vọng tiếng mèo kêu như tiếng người chết ai oán, tôi nhận ra đó là con mèo đem mảnh thủy tinh đến cho tôi. Lúc này nó đang gầm gừ nhìn hoàng bằng ánh mắt ai oán, ánh mắt con mèo khiếnchạm vào ánh mắt tôi, khiến cơ thể tôi choàng tỉnh tiếp tục điên cuồng cứa sợi dây. Một lần nữa con mèo lao nhanh rồi nhảy đến chỗ Hoàng nhưng lần này hoàng đứng yên đứng chờ đợi rồi khi con mèo tới gần tay hắn vung một đường sáng loáng vào cổ con mèo. Chỉ thấy con mèo nằm yên bất động, hắn cuối xuống kiểm tra xem con mèo đã chết hẳn chưa thì bỗng một tia máu từ cổ họng con mèo phụt ra bắn thẳng vào mặt hắn hắn. Hoàng vuốt khuôn mặt đầy máu của mình và chửi “súc sinh”. nhìn cảnh đó mà toàn thân tôi ớn lạnh lúc này dưới ánh trăng khuôn mặt Hoàng đầy máu , ánh mắt sáng rực trong đêm nhếch mép cười nhìn về phía tôi không khác gì ánh mắt của ác quỷ trong đêm Lúc này hắn đã tiến tới ngay trước mặt, sợi dây sau tay tôi sắp đứt rồi nhưng tôi vẫn chưa có thể thoát ra được. Hoàng nhìn tôi cười nói “tạm biệt anh bạn” rồi vung mạnh lưỡi dao về phía tim tôi. Khi mũi dao cách tôi khoảng hơn 10 cm theo bản năng tôi nghiêng người đi tránh lúc này sợi dây vì thế cũng bung ra tôi lồm cồm bò dậy bỏ chạy. Nhưng quả thật hơn một ngày bị trói lại không ăn uống gì toàn thân tôi tê dại mệt mỏi, nên trông tôi chạy mà cứ như đi bộ vậy. Quay đầu lại thấy Hoàng đang ôm ngực như bị đau tim vậy, tôi thầm nghĩ chắc Hoàng bị đau tim đột ngột nên mới thoát khỏi cú đâm đó của Hoàng chứ gần như thế làm sao mà đâm trật được . Nhưng chưa kịp vui mừng thì mặt tôi tái mép lại vì lúc này Hoàng đã đứng dậy đang lăm le con dao găm đuổi theo .Tôi quay người co giò chạy nhưng tốc độ của tôi quá chậm khoảng cách của tôi và Hoàng ngày càng gần . Đang chạy thì tôi nghe “vù” một tiếng có thứ gì đó cắm phập vào vai trái , tôi ngã lăn trên mặt đất,L úc này hoàng đã đến tiến tới gần nó đang định cuối xuống rút thanh dao găm trên người tôi ra thì bỗng tôi xoay người lại cầm một nắm đất phả thẳng vào mặt Hoàng hoàng lấy tay ôm mặt dụi dụi mắt chính ngay lúc đó tôi gồng mình đứng dậy dùng hết sức bình sinh đạp thẳng vào người khiến Hoàng ngã lăn quay ra , chưa hết tôi tiếp tục chạy lại đá liên tiếp vào người đến khi hắn không còn cử động nữa mới thôi. Chạy lại gốc cây lúc nãy tôi nhặt lấy sợi dây rồi trói Hoàng vào cây, làm xong tôi cũng lăn ra đất bất tỉnh vì mất máu quá nhiều. Sáng hôm sau ánh nắng sớm đán