Đọc truyện ma- Vùng đất vô hình

g hỏi. Mun khinh thường gã lắm, không thèm trả lời, dùng hai cái móng vuốt, kẹp lấy một sợi lông trên người, nhổ mạnh. Mun đau quá ‘méo’ một tiếng, nước mắt dàn dụa. Sau đó Mun cầm sợi lông trên chân trước, đọc thần chú: “Khắc to, khắc to…” cho đến khi sợi lông to bằng cái đũa. Rồi Mun ngắt đôi sợi lông ra. Ba người đang tò mò Mun dùng nửa sợi lông làm gì thì thấy Mun đọc thần chú: “Khắc nhập.” Thế là sợi lông trở lại nguyên như ban đầu. Mun đắc ý nhìn ba người, lại đọc: “Khắc xuất.” Sợi lông lại rời thành hai nửa. Diễn xong, Mun hỏi khán giả: “Thần kỳ không?” Minh Dũng không trả lời Mun mà quay sang hỏi Minh Long: “Hay cho nó đi diễn xiếc kiếm tiền?” Minh Long nói: “Ai sẽ trông? Sư huynh không sợ nó chạy mất? Tốt nhất là riềng sả.” Minh Dũng giãy nảy lên: “Chỉ có chó mới riềng sả. Mèo thì phải rau má với quả sung.” Mun nghe thế rùng mình vội kêu: “Mun có thể nhìn thấy ma quỷ. Mun sẽ giúp mọi người tìm.” Minh Long gạt đi: “Ba người chúng ta ai chả thấy ma quỷ.”Mun bí quá hô: “Mun có thể bắt chuột.” Minh Dũng cũng gạt đi: “Ông chủ nhà trọ nuôi sáu con mèo. Từ ngày đến đây một con chuột cũng chả thấy.” Cuối cùng Mun đành nhận việc dẫn đường cho Minh Khánh trong thời gian hắn ứng kiếp, tuy nhiên tiền công của Mun bị cắt xén thành nửa con cá trắm cỏ mỗi ngày. Giải quyết xong chuyện ăn vụng của Mun, ba huynh đệ chuyển sang bàn về lễ cúng cô hồn, phân công người nào vẽ bùa, người nào làm cơm cúng. Trời đã bắt đầu tối. Đám dơi đã bắt đầu bay lòng vòng trên trời kiếm ăn. Lê Tấn lão đảo bước về ngôi nhà của gã ở cuối xóm. Căn nhà này gã mua đã được nửa năm, từ tay một người đàn ông giàu có. Nhà lát nền gạch từ trong ra ngoài, rỗng rãi và thoáng mát nhưng giá rẻ chưa đến một nửa giá những căn nhà khác. Nghe đâu nhà có quỷ nên chủ căn nhà không bán được. Lúc Lê Tấn tìm đến, dân trong làng cũng khuyên gã đừng nên mua. Bóng tối bao trùm lên khoảnh sân rộng. Đám cây trong vườn xào xạc. Lê Tấn liêu xiêu đẩy cửa bước vào, hơi thở sặc mùi rượu. Đã quen với bóng tối nên gã cũng chả thắp đèn lên. Gã tìm xuống bếp, với tay lấy chiếc gáo dừa trên tường. Rồi gã mở nắp lu nước ra. Bên trong là một cái đầu người. Cái đầu thấy gã thì máu tươi từ mắt, mũi, miệng trào ra trông rất đáng sợ. Lê Tấn dùng cái gáo thọc xuyên qua cái đầu, múc nước uống. Gã tu ừng ực. Lúc đóng nắp lu lại thì cái đầu đã biến mất. Lê Tấn thắp đèn lên. Gã ngồi xuống bàn lấy bút lông ra vẽ vời một tí. Bức tranh được vẽ rất nhanh. Lê Tấn hài lòng lắm, gã lấy giấy ra hí hoáy làm thơ để đề lên bức tranh. Trong lúc bí, gã nhìn ra cửa sổ, hi vọng không gian trống vắng bên ngoài có thể cho gã một ý tưởng hoa mĩ nào đó, giúp gã lấy lòng người đẹp. Đột nhiên, có một con ma mặc áo đỏ hiện lên bên ngoài cửa sổ. Nó vươn người trườn vào phòng. Thân hình của nó bỗng đứt đôi, máu , gan, ruột, của nó rơi lèo phèo thành một đống. Lê Tấn tức quá, cầm luôn cái bút lông trên tay ném nó. Con ma biến mất. Cụt hết cảm hứng, gã bèn cuộn bức tranh lại cho vào giỏ rồi đi tắm. Chủ cũ của căn nhà có vẻ biết hưởng thụ. Trong nhà tắm có mua một lu nước to. Lê Tấn đổ đầy nước rồi bắt đầu cởi áo ra dội ào ào. Xong xuôi, gã với lấy chiếc khăn treo trên tường xuống định lau khô người. Nào ngờ phía dưới cái khăn là một con quỷ có hai cái sừng màu xanh. Nó há miệng to như cái nồi, bên trong toàn răng và máu dọa cắn Lê Tấn. Gã bực lắm, lau người xong vo cái khăn lại nhét luôn vào miệng con quỷ. Lê Tấn vào nhà, mở cái tủ gỗ ra tìm quần áo. Mặc xong cái áo, đóng tủ lại, sực nhớ ra điều gì, Lê Tấn lại mở toang hai cánh cửa. Gã cúi đầu vào trong lục tung đám quần áo bên trong lên như muốn tìm cái gì đó. Không thấy, gã tiếp tục cúi xuống nhìn dưới gầm. Bên trong tối om om. Lê Tấn lấy tay sờ sờ mò mờ bên trong. Lúc lấy ra, tay gã đen nhẻm đầy đất cát. Gã hơi lùi ra nhìn cái tủ. Bên trên tủ có một cô gái đang nằm ngủ. Cô rất xinh đẹp, có hàng mi dài như trong tranh vẽ. Đặc biệt hơn, cô có một cái cổ dài đến hai thước, đang cuộn tròn dưới cái đầu như con rắn. Thấy thế, Lê Tấn hài lòng vỗ vỗ đầu cô gái rồi quay vào buồng ngủ. Trên giường có một người đang trùm chăn kín mít. Lê Tấn mở chăn ra. Đó là một con quỷ già mặc đồ đạo sĩ. Chỉ có điều bên trên cổ lão không thấy cái đầu đâu. Lê Tấn giật cái gối dưới cổ lão rồi kéo luôn chăn. Lúc này con quỷ già mới tỉnh ngủ, cầm cái đầu đang ôm trong lòng gắn lên cổ. Con mắt lão hấp háy nhìn Lê Tấn. Gã cũng trừng mắt nhìn lão đạo sĩ. Thế là lão đạo sĩ nhảy dựng lên như đỉa phải vôi rồi chui luôn xuống gầm giường. Lê Tấn nằm xuống, đắp chăn đang định nhắm mắt thì từ trên trần, một con nhện thả tơ rơi xuống trước mặt gã. Con nhện này còn to hơn con chó, có đủ tám chân. Ngoài ra nó còn có một cái đầu và hai cái tay trên thân. Cái mặt người của con ma nhện chỉ cách mặt Lê Tấn có một gang thì nó dừng lại. Gã chẳng nói chẳng rằng chụp lấy con nhện, giật nó ra khỏi sợi tơ dính trên trần, rồi nhét xuống dưới gầm giường một cách thô bạo. Sau đó, gã vươn vai, ngáp một cách hài lòng rồi trùm chăn ngủ. Lúc gã ngủ rồi, gió từ ngoài vườn thổi vào nhà liên tục. Cái rèm trong phòng ngủ bị gió nhấc lên khiến ánh trăng giữa tháng chiếu vào phòng bàng bạc. Cuốn sách cũ nằm ở đầu giường của gã bị gió thổi lật trang bìa sang, để lộ dòng chữ xiên xẹo và gai góc: “Nuôi quỷ bí truyền.” ****************** Bầu trời đêm ngày mười ba cũng không sáng lắm. Mây đen không biết ở đâu kéo về che khuất ánh trăng. Bỗng đâu một tia sét rạch ngang trời, rơi xuống ngọn đồi hoang. Lưỡi hái của thiên lôi rơi đúng vào một thanh kiếm đang cắm trên đỉnh ngọn đồi. Ầm, thanh kiếm sáng ngời lên như được làm bằng ngọc. Xung quanh ngọn sét tạo thành một đám khói bụi mù mịt và vô số những tia lửa bắn ra, trông thật hoành tráng và dữ dội. Không ai biết bên trong đám khói bụi ấy , có đứng một người thanh niên trẻ đẹp. Gã dùng tay tạo ra các hình thế kỳ lạ, miệng lẩm nhẩm đọc thần chú. Kỳ lạ thay, thanh kiếm bỗng bay bổng lên, một tia sét từ đầu thanh kiếm bay thẳng xuống dưới chân đồi. Nơi ấy có một người cô gái trẻ đang đánh nhau với gần ba chục con cương thi. Cô gái trẻ có mái tóc dài cuộn sau gáy. Đôi mắt được che kín bằng một tấm vải mỏng. Khuôn mặt trắng trẻo và thân hình mảnh mai không che đậy được sức mạnh của cô. Chiếc nỏ trên tay mỗi lần bắn ra đều có một con cương thi ngã xuống. Đáng sợ hơn, mũi tên luôn nằm trong hốc mắt chúng, hoặc trái hoặc phải. Người phụ nữ trẻ tuổi đang lăn lộn qua các ngôi mộ thì tia sét xẹt qua bên người cô, rơi thẳng vào đám cương thi. Chúng tru lên như những con chó sói, rồi bốc cháy xèo xèo. Cô gái dường như đã quen với việc này, thản nhiên đứng trước mặt chúng, lắp băng đạn mới vào. Sau đó cô giải quyết hết mấy con còn sống sót một cách chậm rãi và cẩn thận. Lúc này người thanh niên trẻ trên đồi cũng đã xuống đến nơi. Gã hỏi cô : “My, nàng có sao không?” Cô gái trả lời một cách lạnh nhạt. “Không sao cả.” Người thanh niên cũng không giận, hỏi tiếp: “Bây giờ chúng ta đi đâu?” Cô gái suy nghĩ rồi đáp: “Con quỷ hẳn vẫn ẩn nấp trong vùng này thôi. Con quỷ trong người tôi vẫn cảm nhận được mùi của nó. Chúng ta phải dẫn nó ra.” -“Bằng cách nào?” -“Đương nhiên là linh hồn người sống.” -“Ở đây làm gì có ai?” -“Có tôi.” -“Nàng đừng nghĩ quẩn. Cách đó quá nguy hiểm.” Người thanh niên nắm lấy tay cô. Cô gái giằng tay ra khỏi bàn tay gã, quát lên: “Đừng có chạm vào tôi. Tôi là một con quỷ đấy. Đám người tu đạo các người không phải rất ghét những kẻ nửa người nửa quỷ như chúng tôi hay sao?” Rồi cô quay người bước đi. Người thanh niên nhìn theo cô, khuôn mặt gã hiện lên vẻ thương cảm. Rồi gã bước theo cô. Bóng hai người đổ dài bên những tấm bia mộ. Bên ngoài gió bắt đầu rít lên từng hồi. Nghĩa địa hoang vu càng trở nên hoang tàn và bí ẩn. Thọt già say. Chưa bao giờ gã say như hôm nay. Lững thững đi từ nhà ra đầu ngõ, gã cứ lẩm nhẩm trong miệng. Cái miệng rụng hết răng trông móm xọm cứ nhóp nhép câu gì nhìn như thể gã đang nhai trầu. Mấy bà tám ngồi buôn chuyện chốc chốc chỉ trỏ bình phẩm thêm vài câu về gã như một thứ gia vị cho bớt nhạt mồm. Thọt già mặc kệ. Cả cái làng Mía này chẳng ai coi gã ra gì, mà gã cũng chả thèm chấp ai cả. Gã đi thẳng ra quán rượu chuối đầu làng. Bỗng gã dừng lại. Gã thấy ai đó ngồi nấp bên bụi cây nhà ông Bá. Thế là gã lại vỗ vai y: “Này anh bạn…” Ai ngờ tay gã chụp vào khoảng không. Người đó quay lại nhìn gã, y là một tay trẻ và đẹp trai, có khuôn mặt hệt như thiên thần. Đặc biệt hơn trên đầu y có hai cái sừng dài. Rượu khiến Thọt già phản ứng hơi chậm, mãi một lúc sau gã mới nghĩ ra đây là một con quỷ. Nhưng Thọt già chưa kịp kêu lên thì con quỷ đã hò hét: “Á á, có người có người…” rồi vắt chân lên cổ chạy, xuyên qua bụi cây rồi biến mất, bỏ lại Thọt già đứng ngẩn ngơ. Ở ngoài đồng xa của làng Mía có một miếu thờ cổ. Mái của nó đã thủng lỗ chỗ. Trong miếu thì tường vôi đã rách nham nhỏ, rêu mọc xanh đen cả bức tượng trong miếu. Trời đã về chiều khiến trong miếu càng u ám hơn. Không ai biết trong miếu hiện có một đám quỷ tụ tập. Dưới một ngọn đèn mỡ lợn xanh lét không biết trộm ở đâu, đám quỷ đang hô hào nhau đánh bài. Rồi một con quỷ hét lên vui vẻ. Nó thả bài xuống kêu: “Chết tụi mày. Xem đây. Thông trì bạch thủ ù chi tám đỏ hai lèo có chíu có tôm.” Mấy con quỷ kia vội vã xòe bài xem nó có báo ù sai không, có con thất vọng nói: “Hôm nay thằng Cửu Vạn xuân quá. Nghỉ, nghỉ.” Con quỷ mang tên Cửu Vạn cười hì hì: “Do ăn ở cả thôi… Không nói nhiều, tính tiền. Thằng Quét Rác năm cái linh hồn, thằng Kéo Xe mười ba cái, thằng … ” Nó vừa nói đến đấy thì có một con quỷ chạy ù vào, đạp phải cái đèn mỡ lợn nên ngã chỏng vó. Đám quỷ vội đỡ y dậy. Con quỷ Cửu Vạn vội hỏi; “Đại vương, ngài đi đâu mà vội vàng thế?” Đại vương ngồi dậy, ho khan một cái, rồi nói: “Hồi nãy trẫm gặp một thằng người. Nó không những không sợ trẫm mà còn vỗ vai trẫm hỏi chuyện. Trẫm hãi quá chạy về đây.” Nói rồi vỗ bốp vào gáy con quỷ Cửu Vạn . “Trẫm bảo tụi mày phải cắt người theo trẫm để khi có biến còn hộ giá mà tụi mày chỉ lo đánh bài.” Con quỷ Cửu Vạn ôm đầu nói; “Đại vương, ngài bây giờ là quỷ vương, pháp lực thông thiên, dẫm chân một cái đất trời rung chuyển. Nếu ngài đánh cũng không lại, tụi con làm sao có thể đánh lại, đứa nào vào thì chết chắc đứa ấy rồi. Ngài nói vắng tụi con rồi, ai có thể hầu hạ ngài cẩn thận như thế? ” Con quỷ đại vương ngẫm nghĩ một lúc mới nói: “Mày nói cũng đúng. Trẫm tha tội bất kính cho bọn mày.” Rồi nó hỏi con quỷ Kéo Xe: “Trẫm bảo mày chuẩn bị cho lễ Vu Lan, làm được đến đâu rồi?” Con quỷ Kéo Xe liền nói: “Đại vương yên tâm. Con đã chuẩn bị cả rồi. Hôm qua con vào một cái nhà giàu báo mộng cho bọn nó chuẩn bị một ngàn bát cháo cúng, một ngàn đĩa gạo, một ngàn đĩa muối, hương đèn tiền vàng một trăm thếp, nếu không sẽ bị quỷ lấy mạng cả nhà. Mấy đứa trong cái nhà đó sáng nay đã ra chợ dọn sạch hàng ngoài đó rồi, đại vương cứ yên tâm.” Đại vương vuốt ngược đám tóc lòa xòa trên trán, khuôn mặt đẹp như thiên thần của nó lạnh tanh. Nó bảo lũ quỷ: “Trận chiến đêm mai chỉ có thế thắng không cho phép thua. Trẫm dự tính có khoảng năm ngàn con quỷ đói sẽ đến. Chúng ta phải tóm sạch chúng. Ăn hết ba ngàn con quỷ, quyền năng của trẫm sẽ mạnh thêm và trẫm không bị bệnh sợ người nữa. Ha Ha,” Con quỷ Cửu Vạn hót: “Đại vương anh minh.” Trong đầu nó thì nghĩ : “Sợ người là bệnh di truyền của ngài từ kiếp trước, làm sao mà chữa được.” Bỗng con quỷ Đại vương nhìn nó hỏi: “Mày vừa nghĩ cái gì trong đầu thế?” Con quỷ Cửu Vạn sợ quá, quỳ xuống cầu xin: “Đại vương tha tội, đại vương tha tội.” Nó quên mất quỷ vương có khả năng đọc thấu ý nghĩ trong đầu của những con quỷ có tu vi thấp hơn. Đại vương ra lệnh: “Quân bay đâu, mang nó ra ngoài chém. À thôi, chém nó không chết, mang nó ra dìm hố phân cho nó hồn phi phách tán đi.” Con quỷ Kéo Xe vội xin: “Đại vương bớt giận. Trước giờ ra trận giết tướng sĩ là điềm không lành. Mong đại vương nghĩ lại.” Mấy con quỷ khác cũng quỳ xuống xin theo. Con quỷ đại vương nói : “Vậy thì ghi cho nó tội bất kính, chờ đánh xong trận này sẽ xử.” “Đại vương anh minh.” Đám quỷ hót lên. Con quỷ hài lòng về cách xử sự quyết đoán của mình, quay người về chỗ. Nó không biết rằng lúc này giới tu đạo đang nổi sóng cuồn cuộn vì nó. “Quỷ vương trốn khỏi phong ấn trên núi Nam Cung.” Là tin tức mà trong hai ngày đã được truyền đến bốn mươi hai môn phái tu đạo ở phủ lộ Bình An và trấn Vọng Giang. Người người chấn động, nhà nhà sợ hãi. Phải biết rằng con quỷ này đã sống cả một ngàn năm dưới sự đàn áp của phong ấn. Tương truyền, con quỷ này có sức mạnh khủng khiếp. Nó có ba đầu sáu tay, chặt đầu mọc đầu, chặt tay mọc tay. Ánh mắt nó chứa lửa địa ngục có thể thiêu cháy hết thảy linh hồn dính vào. Ngoài ra nó còn có khả năng đọc ý nghĩ, nghĩa là anh chưa ra tay nó đã biết anh đánh vào đâu. Sau khi thoát khỏi phong ấn, cả môn phái Nam Cung đều bị nó tiêu diệt không còn một mống. Ở phủ lộ Bình An, phái Nam Cung không phải tôm tép gì mà là một trong bảy phái lớn nhất. Cao thủ trong phái có đến mấy chục người. Các loại bảo vật, phù chú nhiều vô số kể. Chưa kể đến trong đại điện còn có các loại trận pháp bảo vệ. Vậy mà lúc quan phủ đến, không hề tìm được một người sống sót nào. Tin tức này vô tình truyền tới dân gian khiến những kẻ thèm khát sức mạnh của quỷ vương cũng bắt đầu chuẩn bị cho hành động sắp tới. Không khí trong ngày lễ Vu Lan càng lúc càng trở nên ngột ngạt. Khoảng hai trăm năm sau khi giành độc lập, đất nước lại rơi vào cảnh loạn lạc. Lần này là do mười ba vị thủ lĩnh ở các nơi không chịu phục chính quyền trung ương, mỗi người cát cứ một vùng và đem quân đánh chiếm lẫn nhau. Trong đó lực lượng mạnh nhất là quân đội của Đỗ Cảnh Công chiếm giữ vùng đất xung quanh kinh thành bây giờ. Đỗ Cảnh Công xuất thân từ tầng lớp quan lại, lắm trí nhiều mưu, lại thích hưởng lạc. Ông có nguyên một đội hát phục vụ ông và gia đình. Đó là đội hát nổi tiếng nhất thời bấy giờ. Nhân vật chính trong đội hát là anh Hai Chèo, xuất thân từ vùng đất quan họ Kinh Bắc, có khuôn mặt đẹp trai như thiên thần và một giọng hát làm say mê lòng người. Anh Hai Chèo được các bà các cô hâm mộ lắm. Anh đi đâu cũng có con gái bám theo, chỉ để xin anh hát một khúc, nhận giùm một chiếc khăn hay nói chuyện đôi ba câu. Trong đó, không hiếm con gái của các gia đình quan lại giàu có. Nhưng anh Hai Chèo từ chối hết những lời tỏ tình đó, anh luôn chung thủy với người vợ đã kết tóc xe tơ từ thưở bé. Anh yêu cô dù cô không xinh đẹp hay giàu có gì. Đi đâu về anh cũng có quà cho cô, khi thì súc vải, lúc thì tấm bánh. Anh cố gắng kiếm tiền nuôi vợ, để vợ ăn diện cho bằng bạn bằng bè. Rồi một ngày, anh Hai Chèo bỏ dở chuyến đi hát vì bị ốm. Khi trở về nhà, anh phát hiện vợ anh đang tằng tịu với ông hàng xóm. Anh Hai Chèo điên lên. Anh xông vào tấn công kẻ tình địch, đánh hắn từ trong nhà ra ngoài ngõ. Anh rượt hắn một vòng quanh làng. Từ hôm đó anh Hai Chèo nghỉ hát. Anh ốm nặng vì vợ anh bỏ về nhà ngoại. Đợt ốm đó khiến anh mắc một căn bệnh kỳ lạ – anh mọc ra hai cái sừng nơi trán. Anh Hai Chèo sợ mọi người chế giễu trêu chọc nên không dám đi đâu, không dám gặp ai cả. Anh sống lầm lũi rồi chết đói ngay trong nhà mình. Oan hồn của anh Hai Chèo không thể nào siêu thoát, ở lại căn nhà cũ. Cho đến một ngày một tay thợ nuôi quỷ đi qua, bắt anh làm tay sai. Hồn ma anh Hai Chèo được nuôi béo bằng một đống ma quỷ hàng ngày. Rồi khi anh đạt đến tầm cỡ Quỷ tướng, thợ nuôi quỷ cũng không siêu độ anh. Mãi đến lúc lên núi Nam Cung đánh nhau, anh Hai Chèo mới hiểu gã thợ nuôi quỷ cần anh giết người. Nhưng với bản tính sợ người, anh Hai Chèo chống cự lại chủ, trốn vào một góc núi. Thế là gã thợ nuôi quỷ thất bại, oan hồn anh Hai Chèo bị người trong phái Nam Cung phong ấn lại ở một cái hang sau núi. Bởi vì hồn ma anh Hai Chèo có hai cái sừng nên đám quỷ ở trong hang phục anh lắm. Chúng tôn anh lên làm vua, nhường cho anh đủ các loại âm khí lọt vào trong động. Thời gian thấm thoát trôi, chớp mắt bọn họ đã sống dưới phong ấn một ngàn năm. Cho đến một ngày anh Hai Chèo cảm giác được có một cỗ sức mạnh từ dưới địa ngục vẫy gọi, thế là anh biến thành Quỷ Vương. Với một sức mạnh đàn áp, bất cứ con quỷ nào không phục, anh Hai Chèo đều có thể tiêu diệt nó trong chớp mắt. Sức mạnh khổng lồ đó cũng khiến anh Hai Chèo phá phong ấn dễ dàng. Lũ quỷ trong hang theo anh thoát ra ngoài. Chúng bắt đầu trả thù phái Nam Cung. Chỉ có anh Hai Chèo sợ gặp người nên dẫn mấy tên em út thân tín trốn mất. Chỗ ở mới của anh là một ngôi miếu đổ nát ở làng Mía. Lúc này đám quỷ đàn em đang tụ tập quanh anh. Đêm nay là đêm Vu Lan. Nếu ăn đủ ba ngàn linh hồn quỷ đói, anh Hai Chèo, không, bây giờ phải gọi anh là Quỷ vương, sẽ không mắc bệnh sợ người nữa. Anh vung tay hô hào. “Xuất phát” Đám quỷ đàn em chia làm hai hàng, bước đều theo anh. ********************** Ở cách làng Mía khoảng bốn mươi dặm, trong một ngôi nhà hoang ven đường, Minh Dũng, Minh Long, Minh Khánh đang ngồi xếp bằng đọc Tịnh Tâm Chú. Quỷ vương xuất hiện. Tin tức này khiến người tu đạo không ai có thể ngồi yên. Chưa nói đến việc siêu độ hay chiến thắng quỷ vương, chỉ cần được đánh nhau với nó cũng có thể khiến mọi người được thêm ‘công đức’. Quỷ vương giống như một cục nam châm thu hút tất cả người tu đạo. Bốn mươi hai môn phái đều đã cử người xuống núi. Dòng họ Phạm ở đất Nam Lan thì cử ra ba vị thầy trừ tà bắt ma tài giỏi nhất đến. Phái Phổ Linh nếu không tham gia, sau này rất có thể bị người tu đạo mắng cho không ngửng đầu lên nổi. Ba anh em cũng đành bỏ đi lễ cúng cô hồn ở nhà, tiến về nơi mà được cho là Quỷ vương đang ở. Đêm Vu Lan đã gần kề. Đột nhiên Minh Dũng đứng dậy. Gã ngẩng đầu nhìn về phía Tây, cất cao giọng nói; “Cao nhân phương nào, mời ra gặp mặt.” Minh Long cũng cầm kiếm đứng dậy. Minh Khánh thò tay vào trong áo lấy bùa chú ra. Một tiếng cười ha hả cất lên: “Không ngờ bần đạo đã ẩn khí đi mà vẫn bị phát hiện. ” Người đó hiện hình, bước qua bức tường đổ vào nhà. Đó là một ông lão râu tóc bạc phơ, khuôn mặt vuông vức, mặc bộ đạo bào trắng toát. Ông tự giới thiệu: “Bần đạo là Bá Tường của phái Mộc Quyết. Xin hỏi ba vị là?” Minh Dũng cúi đầu chào ông rồi nói : “Thì ra là Bá Tường đạo trưởng. Ba anh em phái Phổ Linh kính chào chưởng môn phái Mộc Quyết. Không biết chưởng môn đến đây có điều gì chỉ bảo?” Bá Tường đạo trưởng cười ha hả: “Mấy vị quá khách khí. Nói về bắt ma, phái Mộc Quyết của bần đạo kém phái Phổ Linh đến cả vạn dặm. Lúc nãy bần đạo đi qua, thấy trong nhà hoang có người, ghé vào xem có phải đám thợ nuôi quỷ hay không thôi.” Minh Dũng hỏi: “Bá Tường đạo trưởng, thợ nuôi quỷ cũng sẽ đến tham gia cuộc vui sao?” Bá Tường đạo trưởng khẳng định: “Chắc chắn bọn họ sẽ đến. Cả trăm năm chưa chắc Quỷ vương đã xuất hiện một lần. Lần này, nghe nói cả đoàn quân Ám Dạ cũng có mặt. ” Minh Long hỏi: “Đoàn quân Ám Dạ là những thứ tinh túy nhất của thợ nuôi quỷ. Bọn họ vẫn nằm trong bóng tối, tránh giao chiến không cần thiết. Chả lẽ lần này bon họ quyết tâm bắt giữ Quỷ vương?” Bá Tường đạo trưởng trầm ngâm một lúc rồi mới trả lời: “Sức mạnh của quỷ vương như thế nào vẫn chưa ai kiểm chứng được. Có lẽ đoàn quần Ám Dạ có thông tin về nó cũng nên. Hoặc bọn họ mượn cơ hội lần này đục nước béo cò, tiêu diệt một phần lực lượng của người tu đạo. Đã mấy trăm năm bị người tu đạo chèn ép, thợ nuôi quỷ vẫn chỉ xây dựng lực lượng một cách bí mật. Có thể bọn họ cũng đã gom đủ sức mạnh để chống lại chúng ta rồi.” Minh Dũng nói: “Tình hình càng lúc càng khó lường. Không biết đạo trưởng đã nghe đến thợ săn quỷ cũng đã bắt đầu tập hợp ở trấn Vọng Giang chưa?” “Bần đạo có nghe nói. Đây cũng là việc hết sức bình thường. Chưa nói đên Quỷ vương là con mồi béo bở cho các thợ săn quỷ, chỉ việc đoàn quân Ám Dạ xuất hiện đã khiến bọn họ thèm khát rồi.” Lúc này bầu trời đêm Vu Lan bỗng nở rực rỡ một đám pháo hoa đủ màu sắc. Minh Dũng và Bá Tường đạo trưởng cùng thốt lên: “Tìm thấy dấu vết của Quỷ vương rồi.” Bầu trời đêm ngày mười lăm trông thật man dại. Mây ở đâu kéo đến che lấp ánh trăng, khiến thứ ánh sáng ấy lúc mờ lúc tỏ, phủ một cái màu nhợt nhạt lên khu rừng. Ánh sáng ấy chiếu rọi những vết thương loang lổ trên thân cây, biến chúng thành những hình thù xấu xí và lạ lùng. Tiếng mưa rả rích, tiếng gió gào thét cùng với tiếng cú rúc từng hồi khiến người ta cảm thấy khu rừng đáng sợ hơn mọi ngày. Có một nhóm người vội vã băng q







Game Hay Nhất
Bài viết đề xuất

Hai bài học về giải phẫu

Hai bài học về giải phẫu Một vị giáo sư đang hướng dẫn cá...

Truyện Cười

22:12 - 26/12/2015

Món quà sinh nhật

Món quà sinh nhậtThế nhưng, đã có lần tôi đã làm cho ông buồn, đã c...

Truyện Ngắn

06:10 - 23/12/2015

Đọc Truyện Ma – Người Bạn Trở Về Từ Địa Ngục

Đọc Truyện Ma – Người Bạn Trở Về Từ Địa Ngục “Hãy nhớ rằng là mày sắp chết…Từ địa ngục,ta sẽ ...

Truyện Ma

08:57 - 10/01/2016

Chả giấu gì bác

Chả giấu gì bác Có một ông lâ...

Truyện Cười

14:35 - 26/12/2015

Đọc truyện ma – Mặt nạ người chết

Đọc truyện ma – Mặt nạ người chết Kim Thư nằm, hai cánh tay xuôi đều. Nước da cô b...

Truyện Ma

22:31 - 09/01/2016


Teya Salat